Tiếng chuông báo hiệu tan học vang lên khắp trường, cuối cùng cũng đến giờ về, Vương Thiên Quân uể oải vươn vai nắm lấy cặp sách khoác lên vai rồi chậm rãi ra về.Trường học của anh là một trường cấp ba công lập không hề danh tiếng tại Hà Nội.Mười tám tuổi anh đã ra ở riêng được vài năm, hiện đang ở trọ tại một nhà trọ bình dân cách trường vài phút đi xe đạp, nhưng ngay cả như thế thì tiền học và sinh hoạt phí cũng đều toàn bộ do anh tự chi trả.Chuyện này cũng không còn cách nào khác, bố mẹ anh ở quê rất nghèo, hoàn toàn không có khả năng chu cấp cho anh, nhưng anh không muốn tương lai của mình cứ mãi quanh quẩn ở vùng quê nghèo nên đã tự ý lên Hà Nội học.Để chi trả cho những khoản phí đắt đỏ, ngoài đi học anh phải làm không biết bao nhiêu là công việc, từ bưng bê đến rửa bát, không gì là không làm.Bầu trời hôm nay rất đẹp, từng tầng mây trắng cứ đan xen vào nhau kèm theo một chút nắng chiều làm lòng người thật bình yên, nhưng vừa vặn lại tương phản với tâm trạng anh lúc này.Trên đường về nhà anh không được tập trung lắm, dường như đang nghĩ về tiền, đúng vậy, chỉ còn vài ngày nữa là anh phải đóng tiền nhà, hai triệu, con số không quá lớn nhưng cũng đủ làm anh đau đầu.Thiên Quân lóc cóc đạp xe, không hề để ý rằng đèn giao thông vừa chuyển đỏ, anh cứ thế đạp xe chậm rãi băng qua đường.Đúng lúc này từ đằng xa, một chiếc xe bán tải di chuyển qua ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-bon-cong-chua/3899983/chuong-1.html