Cho tới khi màu hồngtrong đầu óc ngả ngớn nhạt dần, thần trí của Tiểu Mạn cũng dần thanh tỉnh, hôhấp cũng dễ dàng hơn, Một luồng nhiệt ấm áp di chuyển trên thân thể, lưu lạitiếng thở dốc thoải mái của ai đó…
Mí mắt cô giật giật, muốnnâng lên lại hạ xuống, nhất thời tinh thần vẫn chưa hoàn toàn phục hồi. Chắc làđang nằm mơ… Dường như trong mơ cô đã biến thành một con mèo lưu manh xấu xa,bám riết lấy Cố Lãng không chịu buông tay. Mỗi tấc da thịt đều bị dày vò, bởivì không đạt được thứ mình muốn, liền rất hăng hái muốn chiếm đoạt, kết quả haitay, a, cô thử động đậy một chút, vẫn đang còn. Sao tự nhiên lại nghĩ bị anhchặt đứt hai tay a, khó động đậy quá. Sau đó, sau đó, hình như là dính lấy trênngười anh lăn qua lăn lại đến lúc mồ hôi nhễ nhại mới thực sự hết sức lực.
“Tiểu Mạn, em thấy sao?”giọng Cố Lãng nghe có phần mờ mịt. Tiểu Mạn rốt cục cũng mở mắt ra nhìn ngườiđang ngồi bên nàng, rồi lại vội vã nhắm mắt lại. Trái tim “thình thịch” đậploạn xạ. Vừa rồi nhìn qua, có vẻ như đang ở bệnh viện, ế, vậy cái cảnh dâm đãngngập trời kia chẳng lẽ là thật sao? Ông trời ơi, Tiểu Mạn kéo chăn định che mặtlại, bản thân rõ ràng rất sảng khoái, chỉ sợ là Cố Lãng không được thỏa mãn, lỡđể anh biết tỉnh lại rồi, có khi lại bị anh tìm cơ hội, chẳng phải bị anh luyệntới chết sao!
*Ôi má ơi, Mạn tỷ chongxáng của em =))*
Chăn còn chưa kéo lên đếnmăt liền bị chặn lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920159/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.