“Chị Mạn, chúng ta đithôi.” Thư ký Tiểu Trương thấy nếu không nhanh sẽ lỡ mất thời gian làm thủ tục,không khỏi giục giã.
Tiểu Mạn căm tức nhìn cậuta, “Đã bảo không được gọi chị, tôi lớn hơn cậu có một tuổi thôi!”
Tiểu Trương bất đắc dĩnhăn trán, cậu chỉ có ý kính trọng thôi mà? Cậu cúi đầu nhìn Tiểu Mạn đang ngồichồm hổm trên đống hành lý, âm thầm oán thán, vị quản lý này, sao nhìn cứ nhưđứa con nít vậy, “Tiểu… Tiểu Mạn,” Tiểu Trương thử gọi, phát hiện đối phươngphản ứng rất happy, vội nói, “Đến giờ rồi, đi thôi!”
Tần Tiểu Mạn dài cổ nhìnquanh đại sảnh, lầm bầm một câu: “Sao vẫn chưa tới nhỉ?”
Tiểu Trương kéo cô đứngdậy, xách túi đồ, cũng không câu nệ chức vị khác biệt, túm lấy cánh tay TiểuMạn kéo cô ra chỗ soát vé. Thật vất vả mới có cơ hội xuất ngoại, cũng không thểvì thủ trưởng không vào mà mình không được đi. Lúc này cũng là lúc để khảonghiệm năng lực nhân viên.
“Chị Tiểu Mạn, đang chờbạn trai sao? Lúc này đông người như vậy, có lẽ khó mà tìm được. Thôi cứ đitheo tôi trước đi, không chừng anh ấy cũng tới chỗ đấy.” Tiểu Trương ra sức kéocô đi về phía trước, thở hồng hộc nói.
“Không đúng!” Tiểu Mạnnghiêm túc nói.
“Cái gì không đúng?” TiểuTrương buông cô ra, móc vé máy bay của hai người đưa cho nhân viên, nhân thểlau mồ hôi.
“Cậu không phải là chưatừng yêu đương đấy chứ?” Tiểu Mạn rất sắc bén chỉ ra.
“Đương nhiên là rồi, tôicũng 24t chứ ít gì!” Tiểu Trương rất không phục, “Có điều vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920150/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.