Trước đây, khi Tiểu Mạnđi nhà trẻ, Cố Lãng đã học lớp ba, hàng ngày đeo một chiếc cặp to tướng tớitrường.
Chiều muộn mùa hè, thiếuđi cái khô nóng giữa trưa, gió mát hiu hiu thổi, Tiểu Mạn ngồi trong phòng họccầm bút màu chăm chỉ vẽ tranh.
Tiểu bằng hữu ngồi bêncạnh, len lén ngẩng đầu nhìn cô giáo, khẽ kéo kéo vạt áo Tần Tiểu Mạn, chỉ chỉra ngoài cửa sổ, “Ca ca tới đón bạn rồi kìa.”
Tần Tiểu Mạn vui vẻ quayđầu lại, thấy Cố Lãng đứng ở góc hành lang, liền giơ bức tranh trong tay lêncho anh nhìn. Mỉm cười ngọt ngào lộ ra chút đắc ý, lại do thiếu mất một chiếcrăng cửa, nhìn trông cực kỳ ngu!
Cố Lãng khoát khoát tay,chỉ chỉ vào cô giáo đang ngồi trên bục giảng. Tiểu Mạn lại cúi đầu xuống, cầmbút tiếp tục vẽ, có điều cũng đã bị phân tâm rồi, thỉnh thoảng lại nghiêng đầunhìn ra ngoài của sổ.
Thấy có người đi vàotrong lớp, cô giáo ngẩng đầu lên đang định cảnh cáo lúc thấy tiểu bằng hữu đứngở cửa lại bình tĩnh lại, coi như không có việc gì.
Cố Lãng khoanh tay lễphép chào cô giáo rồi bước tới ngồi cạnh Tiểu Mạn.
“Ca ca, vì sao anh khônghọc?” Tiểu Mạn thấy anh đến sớm, vội vàng hỏi. Vì sao lại tan học sớm như thế?Hay là anh trốn học rồi? Lúc đó trong mắt Tiểu Mạn, trốn học là mắc lỗi to kinhkhủng.
Cố Lãng móc khăn tay ralau màu nước lem trên mặt Tiểu Mạn, nhẹ giọng nói, “Hôm nay tổng vệ sinh, xongsớm được về sớm.”
“Dạ.” thỏa mãn lòng hiếukỳ, Tiểu Mạn lại chuyên tâm tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920070/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.