Hàn Tăng thấy hắn không nói lời nào, lúc này nôn nóng làm gì còn nhịn được, "Cậu nói đi chứ, làm sao mới có thể ra ngoài!"
"Đợi một lát tự nhiên sẽ có người tới cứu cậu, Kình thiếu sẽ phái người đến."
"Không phải chúng ta đã cắt đứt liên lạc với bên ngoài, ngay cả Kình thiếu cũng không biết sao?"
Nếu không sao lại nói Hàn Tăng là một tên đại ngốc, Tống Các buông lỏng bàn tay che miệng vết thương ra, tự mình nhìn bàn tay đầy máu của mình, Hàn Tăng đưa tay đè bả vai hắn lại, "Cậu không cần mạng nữa à."
"Hàn Tăng."
"Gì?" Hắn lúc này đang sứt đầu mẻ trán nghĩ cách làm thế nào rời đi.
"Thật ra, tôi là cảnh sát nằm vùng."
Hàn Tăng giật mình ngẩng đầu, bàn tay vẫn còn rơi xuống chỗ cũ, "Tống, Tống Các, lời này cũng không thể lấy ra nói giỡn."
"Là thật, lần này Kình thiếu chính là muốn bắt được tôi."
Hàn Tăng đột nhiên đặt mông ngồi bệt xuống đất, "Cậu!"
"Xin lỗi, cậu vẫn luôn xem tôi như huynh đệ xem, nhưng mà tôi..."
"Tại sao là cậu?" Hàn Tăng vẫn là khó có thể tin, "Tôi chưa từng nghi ngờtới cậu, tôi vẫn cho là hai người chúng ta là người Kình thiếu đáng tínnhiệm nhất, chúng ta từng cùng nhau vào sinh ra tử, cậu mẹ nó bây giờnói với tôi cậu là nằm vùng!"
"Đây là nhiệm vụ với sứ mệnh của tôi."
"Sứ mệnh chết mẹ nó đi!"
Tống Các khổ sở lôi khóe miệng, "Đúng vậy, chết mẹ nó rồi đây."
Hàn Tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113264/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.