Chiêm Đông Kình thựcsự cũng mệt rồi, hơn nữa Tô Lương Mạt đối với chuyện như vậy trước giờđều tin tưởng anh, Chiêm Đông Kình vẫn chưa có ý thức được vết cào nàysẽ làm Tô Lương Mạt bức bối khó chịu trong lòng.
Anh ôm lấy cô, "Hơn nửa đêm rồi, mau ngủ đi."
"Ừ."
Chiêm Đông Kình đưa tay định tắt đèn, Tô Lương Mạt khẽ đè tay anh lại, "Cứ để cái đèn bàn đi, em không muốn ngủ tối đen như mực."
"Được."
Chiêm Đông Kình chỉnh lại cái chụp đèn, xoay người ôm Tô Lương Mạt trướcngực, buồn ngủ đánh tới, mi mắt nặng nề không mở lên nổi, nhưng anh nhớrõ còn lời gì đó mới nói được một nửa, Chiêm Đông Kình cưỡng ép chínhmình tỉnh táo lại, nhưng ý thức vẫn là bắt đầu lộn xộn, "Đường Khả..."
"Đường Khả làm sao?"
Anh dán gò má lên cần cổ Tô Lương Mạt, "Cô ta nói còn ở lại chỗ đó với MạcThanh nữa sớm muộn cũng chết, cô ta bảo anh sắp xếp giúp cô ta xuấtngoại."
Tô Lương Mạt ngẫm nghĩ thấy có độ tin cậy trong lời nói, một hồi lâu sau, cô mới mở miệng, "Vậy anh đã đồng ý chưa?"
"Ừ? Ừ..."
Chiêm Đông Kình mơ mơ màng màng phát ra vài âm tiết, Tô Lương Mạt cũng khôngthể kết luận được ý tứ bên trong đây của anh rốt cuộc đồng ý hay là từchối.
Cánh tay anh ôm cô dần dần buông lỏng, hô hấp rất nhanhcũng đều đặn trầm ổn, nhưng Tô Lương Mạt làm thế nào cũng ngủ khôngđược, trong lòng lại lần nữa bắt đầu lo âu bực bội, chuyện Đường Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113263/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.