Tô tiên sinh giảm chậm tốc độ, rạng rỡ trong mắt bắt đầu phát sáng, "Vậyrốt cuộc anh là nên quen biết, hay là không nên quen biết em?"
Tô Lương Mạt cong khóe mắt lên, còn chưa bắt đầu nói cái gì, xe của Vệ Tắc lại giống phát điên tiến đến truy kích.
Tô tiên sinh liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu, "Tên tiểu tử này đối với em có phải là trong lòng vẫn còn ảo tưởng không?"
"Anh lại không quen biết anh ấy, chuyện trước đây của em với Vệ Tắc anh cũng không nên biết."
Người đàn ông khẽ phác thảo khóe miệng, liếc mắt nhìn chiếc xe bên cạnh, sau đó liền dừng xe của mình đậu bên lề đường.
Tô Lương Mạt hít sâu một cái, thấy Vệ Tắc từ trong xe lao ra, hắn tiến lên lôi kéo cửa xe bên phía Tô Lương Mạt, "Mở cửa, mở cửa!"
Cửa xelà bị khóa chặt, bên tai Tô Lương Mạt truyền đến tiếng vang "ầm ầm", côquay đầu, nhìn thấy Vệ Tắc mặt mũi đầy khẩn trương, đưa tay lôi kéo taycầm mỗi cái đều dùng sức, gần như muốn dở tung cả cánh cửa.
Tô Lương Mạt thấy thế, kéo mạnh dây an toàn ra, hai tay không ngừng hướng phía cửa sổ đập lên, "Vệ Tắc, Vệ Tắc cứu em, cứu em!"
Thanh âm kia, khỏi nói có bao nhiêu là xé rách cùng sợ hãi, giống như bêncạnh có một con thú dữ đang ngồi đó, Tô Lương Mạt xoay đầu lại nhìnngười đàn ông, lúc nhìn lại về phía Vệ Tắc gấp đến độ nước mắt sắp chảyxuống đến nơi, "Vệ Tắc, cứu em với!"
Một tiếng này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113248/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.