"Không." Tống Cácthống khổ nắm chặt tay Lý Đan, rất nhiều lời tắc nghẽn giữa cổ họngkhông cách nào nói ra được, hắn đã không phân biệt được rõ ràng địnhnghĩa người tốt với người xấu nữa, nếu như làm một người tốt, là đến cảngười mình yêu thương nhất cũng phải hy sinh, vậy hắn kiên trì ngày nàyqua ngày khác năm này qua năm khác, đến tận cùng còn có ý nghĩa gì?
"Lý Đan, em cố chống đỡ, anh bây giờ lập tức đưa em đến bệnh viện."
Lý Đan kéo căng tay của hắn, "Em biết, vô dụng..."
"Đừng như vậy."
Tống Các giữ đầu Lý Đan, đôi đồng tử đen trắng phân minh của cô lộ rõ rời rạc, dường như cũng nhìn không rõ người trước mặt nữa.
Tống Các ôm cả người cô lên, hắn thực sự không cam lòng, khó khăn lắm mọichuyện mới tiến triển được đến bây giờ, chỉ cần vượt qua, là tốt rồi.Hắn chính vì lo sợ, mới thuyết phục Tô Lương Mạt để Lý Đan ở lại, thậtkhông ngờ vẫn là xảy ra chuyện.
Lý Đan gối lên giữa vòng tay hắn, nhìn người đàn ông chính trực kiên cường này lần đầu tiên rơi lệ, trong lòng cô có rất nhiều thứ không nỡ bỏ, không bỏ được em gái, không bỏđược Tô Lương Mạt cùng tỷ muội trong Ngu Nhạc Thành, cũng không bỏ đượcngười đàn ông đang ôm lấy cô này.
"Tống Các."
"Đừng nói chuyện!"
"Buông tha..."
Tống Các rủ mi mắt xuống nhìn Lý Đan, khóe miệng cô khẽ quyến rũ thoáng cười, "Buông tha chính mình."
Tống Các không khỏi siết chặt cánh tay ôm cô, Lý Đan lại vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113243/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.