Chiêm Đông Kình dường như càng thêm bạo gan, Tô Lương Mạt bị hắn nhét vào trong chỗ ngồi sauxe, lúc muốn đứng dậy vì tài xế đột ngột tăng tốc mà ngã trở về, ChiêmĐông Kình áp lại gần đỡ cô dậy, "Em phải ngoan ngoãn đi theo tôi, tôicũng không cần như thế này."
"Anh rốt cuộc muốn đưa tôi đi đâu, Ngu Nhạc Thành của tôi bên kia còn một đống chuyện."
"Ngày ngày căng thẳng như vậy, tôi cho em thư giãn một chút."
Tô Lương Mạt cảm thấy khó hiểu, có thư giãn được hay không cũng không phải hắn quyết định là xong.
Bởi vì Ngu Nhạc Thành đều mở cửa vào buổi tối, thời gian Tô Lương Mạt làmviệc nghỉ ngơi cũng hoàn toàn bị đảo ngược, lúc này tinh thần thật tốt,nhìn qua ngoài cửa sổ toàn bộ đều là cảnh đêm u tối, phù hoa bắt đầukhởi động, Tô Lương Mạt thế nhưng lại có ảo giác đắm chìm trong đó không cách nào kiềm chế được.
Tô Lương Mạt cho là hắn lại đưa cô điđến nhà hàng hoặc là đâu đó, mà mùa này địa điểm đến tốt nhất, không đâu khác ngoài bãi biển.
Lúc còn ở trong xe, Tô Lương Mạt đã nghethấy tiếng cười nói rộn rã từ bãi biển truyền đến, Chiêm Đông Kình dẫnđầu xuống xe, lúc kéo cửa xe phía bên Tô Lương Mạt kia ra, cô liền nói,"Cũng chẳng phải chỗ nào đặc biệt, còn không bằng ở nhà ngủ một giấcsướng hơn."
Chiêm Đông Kình cũng không có đem lời cô nói để trong lòng, Tô Lương Mạt đi theo sau hắn, gió biển mang theo mùi vị mặn sápđặc thù thổi đến trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113234/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.