Tô Uyển ở trong bệnhviện từ từ khôi phục, Tô Lương Mạt đã nói không tới nữa, kể từ đó thậtsự một lần cũng không đến lại đó nữa.
Cô ở trong sòng bài, sòngbài này cũng vì có Tô Lương Mạt trấn giữ mà làm ăn càng lúc càng tốt,Lưu Giản kéo kéo ống tay áo từ trên tầng hai đi xuống, chuyện Tô LươngMạt đồng ý với anh cô đều làm được, gần một tháng qua, cô hầu như đều ởsòng bài, chưa từng đến bệnh viện nửa lần.
Lý Đan thì ngược lại,gần đây thời gian ở sòng bài cũng không nhiều. Giống như đang bận chuyện khác, Lưu Giản cũng không hỏi nhiều.
***
Thời tiết càng lúc càng trở nên nóng nực, làm người ta cơ hồ chống đỡ không nổi.
Ngày hôm nay Tô Uyển xuất viện, bác gái gọi điện thoại đến.
Tô Lương Mạt với Lưu Giản vừa đúng lúc đang tra xét các khoản thu chi củasòng bài gần đây, Tô Lương Mạt liếc nhìn màn hình điện thoại, do dự nhìn về phía Lưu Giản, cuối cùng vẫn là nhận điện, "Alo?"
"Lương Mạt, cháu có rảnh không?"
"Bác gái, chuyện gì vậy ạ?" Tô Lương Mạt không khỏi đè thấp giọng nói.
"Hôm nay Uyển Uyển xuất viện, mấy ngày nay bận rộn quá, cũng không cám ơncháu đàng hoàng, Uyển Uyển nói là sau này cơ hội gặp mặt sẽ ít, muốn ănvới cháu bữa cơm."
Tô Lương Mạt biết, Tô Uyển đã nói rằng sau này sẽ không xuất hiện trước mắt Lưu Giản nữa, cô ấy là rất muốn ra đi, lần gặp mặt tiếp theo không biết là khi nào, Tô Lương Mạt nhìn Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113225/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.