Lý Đan với Tống Các theo sát phía sau.
Tô Lương Mạt vừa đi theo bước chân của Chiêm Đông Kình vừa vùng vẫy, người đàn ông sải bước đi xuống bậc thang, tượng Phật bên cạnh hiện rõ tư thế hung dữ, Tô Lương Mạt bị hắn lôi đi rất xa.
"Đủ chưa? Bỏ tôi ra!"
Chiêm Đông Kình nhét cô vào chỗ ngồi sau xe, ra hiệu cho tài xế lái đi.
Tô Lương Mạt xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy bóng dáng chạy Lý Đan nhưbay tới, cô vung tay đập lên cửa sổ xe, ngồi trở lại không lên tiếng.
Vẫn là Chiêm Đông Kình không nhịn được, "Vì sao không vạch trần anh ta gian lận?"
"Anh nhìn thấy sao?" Tô Lương Mạt ngửa đầu hỏi hắn.
"Đây là chuyện rất rõ ràng."
Tô Lương Mạt cười lạnh một tiếng, cảm giác phẫn nộ và bị bỡn cợt tronglồng ngực vọt thẳng lên, "Bài là bị đổi lúc tôi đi ra ngoài đúng không?"
Chiêm Đông Kình chống lại tầm mắt của cô, "Cô hình như cũng quá xem thườnganh ta rồi, Hàn tiên sinh là vua bài Thái Lan, từng liên tiếp đánh bạimấy tay bài Âu Mỹ, đều nói anh ta có đôi tay xuất quỷ nhập thần, nghĩmuốn lá bài nào liền lấy được lá bài đó, chút kỹ xảo này của cô trongmắt anh ta bất quả chỉ là chút tài mọn."
"Vậy anh còn để cho tôi đánh cược."
"Tôi không biết nho nhỏ thú không vào được."
"Anh với anh ta trước đây quen biết đúng không?"
Chiêm Đông Kình cũng không phủ nhận, "Hôm nay anh ta thắng rồi, đến cuối cùng lại nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113198/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.