Trước cửa khách sạnnăm sao, ba bức tượng điêu khắc voi trắng giương cao vòi bất ngờ hấp dẫn ánh mắt người khác, kiến trúc của tòa nhà này rất tiêu biểu, bầu trờixanh thẳm vô tận, phản chiếu trong hồ bơi to như vậy, hai hàng cây dừatươi tốt phân cách hai bên lối vào khách sạn, có người tiến lên giúpxách hành lý, Tô Lương Mạt đi theo Chiêm Đông Kình vào trong khách sạn.
Ở phòng nghỉ trong đại sảnh, bên ngoài cửa sổ sát đất khổng lồ là cảnhbiển, nước biển lại có màu lam khác thường, gần như có thể nhìn thấu,cảnh sắc như vậy Tô Lương Mạt chưa từng thấy qua.
Mọi người đivào thang máy thẳng lên tầng cao nhất, Lý Đan đi theo bên cạnh Tô LươngMạt, Chiêm Đông Kình cầm thẻ ra vào mở cửa cho Tô Lương Mạt, "Nghỉ ngơitrước một lát, buổi tối lại đi."
Tô Lương Mạt tiếp nhận hành lýđi vào trong, Tống Các ra hiệu Lý Đan đi theo hắn, Lý Đan liếc nhìn cănphòng sát vách, "Tôi muốn ở gần Lương Mạt một chút."
Chiêm Đông Kình đứng trước căn phòng đã mở cửa, Tống Các tiến lên ngăn trước mặt Lý Đan, "Đi thôi, phòng của cô ở bên cạnh tôi."
Lý Đan thấy thế, cũng không khăng khăng nữa.
***
Tô Lương Mạt trở về phòng như thế nào cũng không nhớ, tắm rửa trước, thay áo tắm xong ngã xuống giường ra sức ngủ một giấc.
Dưới ánh trăng lờ mờ nghe thấy tiếng chuông cửa gắng sức vang lên, cô ngủchết dí trên giường không dậy nổi, đầu óc đến giờ còn mơ mơ màng màng,tiếp theo là di động reo, rồi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113197/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.