Cánh tay này, vừa nhìn liền biết là của đàn ông.
Tô Lương Mạt kinh ngạc, trên mặt lại không biểu lộ ra.
Tay Chiêm Đông Kình còn giữ nguyên động tác giữ mép chăn, Tô Lương Mạt ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn, "Còn muốn nhìn không?"
Ngũ quan hắn sâu sắc, một luồng u ám tụ lại giữa hai đầu lông mày, Hàn Tăng phất tay gọi tên đứng canh cửa tiến lên, "Có thấy ai đi vào đây không?"
"Không có, chúng tôi luôn canh giữ bên ngoài, cũng không có ai ra ngoài."
Ngón tay thon dài của Chiêm Đông Kình từ từ nắm chặt, tầm mắt Tô Lương Mạtkhông tránh được nhìn đến ngón tay út dưới bao tay da màu đen, cô dờimắt đi chỗ khác, "Cả phòng nghỉ của tôi nhỏ như vậy, căn bản không giấuđược người, các người nói Tống Các trúng độc, không phải là có hai côgái hay sao? Vì sao cứ níu lấy tôi không tha?"
Chăn mền bên cạnhgiật giật, bị hai cánh tay đẩy ra, lộ ra đỉnh đầu với mái tóc ngắn lộnxộn mất trật tự, Lưu Giản còn chưa tỉnh ngủ, nhìn thấy Chiêm Đông Kìnhthì kinh ngạc, " Sao vậy, đang có chiến tranh?"
Tô Lương Mạt nénmột hơi giữa cổ họng, cô kéo cái chăn, dựa người lên đầu giường, "Anh ta nói trên giường của em có giấu phụ nữ."
"Phụ nữ?" Lưu Giản nhếch mày, bộ dáng mang theo chút ngả ngớn, "Đừng a, em ngủ với phụ nữ thì anh phải làm sao?"
Anh vén chăn đứng dậy, Tô Lương Mạt vừa nhìn, khí huyết dâng trào, tấm lưng rộng lớn của Lưu Giản ở ngay trước mặt nhìn không sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113188/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.