Tô Lương Mạt đứng trong thư phòng, từ cửa sổ nhìn ra ngoài có thể thấy chiếc xe tới đón cô kia.
Cô không nhúc nhích đứng tựa bên khung cửa sổ, từ lúc cô đi vào đến bâygiờ Chiêm Đông Kình không hề mở miệng, trong thư phòng có đặt bàn thờ,phía trên có ảnh chụp của Chiêm Tùng Niên.
Lúc Chiêm Đông Kìnhquỳ gối xuống, Tô Lương Mạt quả thực kinh hãi không ít, người đàn ôngquy quy củ củ hạ thấp nửa người trên, nếu như không phải cảnh tượng thếnày, Tô Lương Mạt rất khó tưởng tượng ra hắn sẽ có loại tư thái này.
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu rọi đường cong nhu hòa trên gương mặt ChiêmĐông Kình, ánh mắt hắn yên lặng quỳ trước bàn thờ, trong đôi con ngườilà tĩnh lặng bất đồng với trước kia rất nhiều, Tô Lương Mạt nhìn ảnhchụp trên tường, tầm mắt rơi xuống lần nữa, nhìn đến đầu vai người đànông chống đỡ đầy bóng mờ.
Chiêm Đông Kình đứng dậy thắp hương, làm xong một loạt động tác sau đó Tô Lương Mạt đi theo hắn ra khỏi thư phòng.
Hai người lần lượt đi vào phòng ngủ của Chiêm Đông Kình, trên bàn trà để chiếc điện thoại di động trong tủ bảo hiểm lần trước.
“Tra ra được manh mối gì chưa?”
“Là sim đen, không có chút giá trị nào.”
Tô Lương Mạt nhìn sắc mặt Chiêm Đông Kình, không biết câu ‘không có giá trị’ này của hắn là nói điện thoại hay là cô.
“Nhưng dù gì trước đó đã làm anh tin tôi.”
Người đàn ông liếc cô một cái, ánh mắt chìm xuống rất sâu, “Cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113116/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.