Hình ảnh con dê lắc đầu vẫy đuôi vênh váo xuất hiện trong đầu ta, giọng ta nhỏ dần: "Đúng, ngươi ít nhất, ít nhất nên để nó biết sự thật..."
"Ngươi tưởng rằng nó biết sự thật, còn nguyện ý làm kẻ thế mạng sao?" Giọng nói của thiên thần đều đều không chút phập phồng, nhưng ta lại nghe ra ý cười chế nhạo trong giọng nói của hắn.
Ta trợn tròn mắt nhìn hắn: "Ngươi vì không muốn bị coi là đồng đảng của ác ma, liền bắt một con dê núi vô tội c.h.ế.t thay sao!"
"Nếu không thì sao?" Hắn cúi đầu, lạnh lùng nhìn ta, "Được thôi, bây giờ ta thả ngươi vào, ngươi nói cho nó biết. Cửa đã mở, bên ngoài toàn là tiên thú, ngươi dẫn nó đi sẽ không có ai phát hiện ra điều bất thường. Đúng rồi, cái khóa gỗ trên chân nó cũng không cần ngươi gặm, chìa khóa vẫn luôn đặt dưới bụng nó, nó biết sự thật, tự nhiên sẽ ngoan ngoãn để ngươi mở."
Ta ngây người nhìn hắn, giọng điệu bình tĩnh ôn hòa của hắn không giống như đang nói đùa.
"Nhưng, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Người bạn thật sự nên bị xử tử của ngươi, là ác ma cuối cùng chưa bị bắt, chạy trốn một mình hơn một vạn năm, không để lại hơi thở của mình ở bất cứ đâu, ngoại trừ con dê núi này. Nếu hôm nay con dê này chạy trốn, ngươi đoán xem, bạn của ngươi còn có cơ hội ve sầu thoát xác tốt như lần này nữa không?"
Giọng nói trầm thấp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-than-chi-le/3746876/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.