Edit: Nguyệt Mai
———-
Hàn Chương ở một bên, không hiểu tình hình cười hì hì nói: “Nếu muội muốn mời ta làm bà mối, tiền lì xì không thể ít nha.”
Ninh Vọng Thư không nề hà trừng hắn liếc mắt một cái, bưng lên tách trà trước mặt, trong lòng cân nhắc nên cáo từ như thế nào mới thỏa đáng. Lúc này, một phen nhiệt thành của Lâm gia công tử, tuy có nhận, nhưng không để trong lòng. Lại nghĩ nghĩ một hồi, nhấp từng ngụm nhỏ chén trà trong tay, thầm nghĩ trà đã qua ba tuần, cũng không tính thất lễ, liền đứng dậy cáo từ.
Lâm Vũ Phi trong lòng không buông, lại hỏi nàng muốn ở Cô Tô bao lâu, Ninh Vọng Thư cười mà không đáp, chỉ nói chưa định ngày về. Hắn đoán nàng nhất định còn ngây ngốc vài ngày, nghĩ còn nhiều thời gian, còn có cơ hội gặp mặt, trong lòng mừng thầm.
Đến khi lên xe ngựa, ngồi vào chỗ của mình, xe ngựa chậm rãi chạy tới phía trước, Nam Cung Nhược Hư nhịn không được hỏi: “Thân thể cô không thoải mái sao?”
Ninh Vọng Thư trầm mặc một lát, lại nhìn chằm chằm hắn, không biết nên nói như thế nào.
Nam Cung Nhược Hư mới ở bữa tiệc thấy bộ dạng nàng, vốn có nghi ngờ, lại thấy nàng hiện nay như vậy, nghĩ đến nàng vì mình, đành phải nói: “Chẳng lẽ do ta? Ta đã nói ta không nên tới.”
Ninh Vọng Thư vội vàng cười nói: “Huynh đừng đoán mò… Không giấu gì huynh, là ta gây chút phiền toái, chỉ sợ liên lụy đến huynh.”
Nghe vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ta-bich-sa-song/2476791/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.