Mắt thấy Tiết đại phu chuẩn bị giúp Vương Nhân Tương khử bọc mủ, mùi tanh tưởi trong phòng càng tăng lên, dường như không thể hít thở. Nàng đặt thuốc xuống rồi đi ra ngoài, ngồi một mình. Hàn Chương cũng lui ra, còn thò đầu nhìn vào, nhìn một lúc…
“Sao hắn lại trúng độc?”
Hàn Chương nổi da gà đầy người chạy qua ngồi cạnh Ninh Vọng Thư.
“Xui xẻo, bị người ta hạ độc.” Nàng nghiêng đầu nói, “Làm phiền rồi, huynh mới cơm ăn một nửa đã bị lôi đến.”
“Khụ!” Hàn Chương phất phất tay, dường như không chịu nổi mấy lời khách sáo như vậy, “Bữa sau nói chuyện với Tiểu Thất hộ ta, nói nó về Hãm Không đảo với ta đi.”
“Sao, nó không nhớ ra thật ư?” Nàng cười nói, “Gậy ông đập lưng ông. Nó phải làm xong chuyện đó mới rảnh rỗi đi được, huynh cứ từ từ mà chờ.”
Hàn Chương hối hận ngày đó không nên cá cược với Mạc Nghiên, chợt nhớ đến một chuyện, cười nói: “Đêm qua giận đến như vậy, lần đầu tiên ta nhìn thấy đấy, sao rồi, muội coi trọng ma ốm kia thật sao?”
“Đâu phải chàng muốn bị bệnh đâu.” Ninh Vọng Thư khó chịu nói.
“Được được được, ta nói sai rồi.” Hàn Chương cười ha ha, “Vẫn chưa gả đi đã thiên vị người ta, khó trách đều nói con gái là người ngoài.”
Ninh Vọng Thư đỏ mặt, nghiêng đầu nói: “Hàn nhị ca, muội hỏi huynh: muội nhớ là Lô đại tẩu tử là con nhà thế gia vô cùng nổi tiếng, Lô đại ca cưới tẩu ấy, người nhà tẩu ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ta-bich-sa-song/2476747/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.