“Hai chồng này đều là sổ kế toán giả của năm ngoái.”
Chỉ mới dùng nửa canh giờ, Nam Cung Nhược Hư đã xem sơ qua hai chồng sổ sách, nói với Triển Chiêu và Mạc Nghiên đang chờ bên cạnh.
Hai người cũng không kinh ngạc, Mạc Nghiên uể oải nói: “Chúng ta cũng biết đây là đồ giả, nếu là đồ thật, sao có thể giữ lại cho chúng ta trộm. Nhưng mà, mấy cái này giả như thế nào, huynh nhìn ra không?”
“Không nói tới những cái khác, nhìn qua danh mục sợi tơ tằm này, trên đó viết thu mua hai mươi hai đồng một cân, tổng cộng hết năm mươi vạn lượng, nhưng theo ta được biết, giá tơ tằm năm ngoái thấp, tơ tằm thượng hạng giá cũng chỉ tám đồng bạc, quan phủ thu mua thì giá càng thấp. Thứ hai, ở Cô Tô có mấy nhà khá giả nuôi tằm có chút giao tình với nhà ta, xá đệ có qua lại với bọn họ, có nghe mấy tin đồn, Chức tạo phủ thu mua tơ tằm hết khoảng mười lăm vạn.” Hắn mỉm cười, “Chỉ mỗi cái này, đã có thể hiểu.”
1 cân = nửa ký
Triển Chiêu nghe vậy, nhẹ nhàng vuốt môi, không nói.
Mạc Nghiên bắt đầu bấm ngón tay tính toán, cười lạnh nói: “Vị Chức tạo phủ Phạm Đại nhân quả nhiên là quan ‘thanh liêm’, khó trách thiên hạ thái bình như vậy.”
“Làm phiền huynh nhìn tơ lụa này.” Triển Chiêu trầm giọng nói.
“Tơ lụa… Lăng yên la hạng nhất đã báo cáo giả mấy vạn lượng bạc, cái này không cần phải nói.” Nam Cung Nhược Hư tùy tay lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ta-bich-sa-song/2476740/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.