25 
Mọi người trong phòng đều giật mình. 
Anh tôi mang theo cảnh sát tới đây. 
Nhiều người mặc cảnh phục xông vào phòng và dễ dàng khống chế nhóm người này. 
Rồi tôi nhìn thấy anh tôi. 
Anh gần như lảo đảo đi về phía trước, ngồi xổm xuống trước mặt tôi cởi sợi dây trói cổ tay tôi ra. 
Sau khi cố gắng cởi trói nhiều lần mà không được, tôi mới phát hiện ra tay anh ấy đang run rẩy. 
"Anh." 
Tôi gọi anh ấy, anh ấy đóng băng một lúc, rồi ôm chặt lấy tôi. 
Tôi cứ để anh ấy ôm tôi. 
Mùi hương trên người anh ấy khiến tôi rất yên tâm, có lẽ anh ấy là anh trai tôi nên tôi mới yên tâm như vậy. 
Vừa nãy, tôi đã nhìn thấy đôi mắt của anh tôi. 
Rất đẹp. 
Quá đẹp rồi. 
Anh ôm tôi đủ rồi, muốn buông tôi ra. 
Khi anh ấy rời khỏi tôi, tôi đột nhiên che mắt anh ấy lại. 
"Nam Giai." Anh nắm lấy tay tôi, khẽ thì thầm tên tôi. 
Nhưng tôi không thể nhìn anh ấy, thật sự, không thể nhìn. 
Lông mi anh cào vào lòng bàn tay tôi, nhưng tôi thấy tim mình đang đập loạn xạ. 
Anh tôi quá đẹp trai rồi, bên trong đôi mắt ấy như có một tia nắng rơi xuống, có cả thứ gì đó sa đọa, bùng cháy ôm lấy tôi. 
Tôi sợ nếu nhìn quá nhiều, tôi không thể khống chế bản thân mình mà lại làm tổn thương anh ấy một lần nữa. 
Tay tôi cuối cùng vẫn bị anh ấy kéo xuống. 
Trán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-tieu-hoa/2858473/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.