29
Tôi không sợ anh tôi.
Tôi từng hỏi anh tôi, rõ ràng anh ấy đã sớm biết nguyên nhân tôi rời đi tại sao lại không nói với tôi.
Anh ấy mỉm cười: "Như vậy ngược lại sẽ khiến em quan tâm anh nhiều hơn, không phải sao?"
Tôi là kẻ điên, anh trai tôi cũng vậy.
Nhưng không sao cả, tôi rất vui khi cùng anh ấy thăm dò nhau cả đời.
Bây giờ, cuộc điều tra của tôi đã dần nhận được sự hợp tác của cảnh sát.
Vào đầu mùa hè, tôi nhận được một cuộc gọi từ một người lạ.
"Nam Giai, em đang ở đâu vậy?" Giọng nam ở đầu bên kia điện thoại khàn khàn.
Rất lâu tôi vẫn chưa đáp lại.
Anh ta là Cận Ngưỡng.
"Nam Giai, em trả lời lại anh một câu được không?"
"Em không nhớ anh sao? Anh rất nhớ em."
"Anh và Giai Dĩnh đã chia tay rồi."
"Cho anh thêm một cơ hội nữa được không?"
"Anh muốn theo đuổi lại em..."
Tôi thở dài.
Thật ra những cuộc điện thoại kiểu này nếu đổi lại là trước đây tôi sẽ trực tiếp tắt máy.
Nhưng bây giờ tôi hoàn lương rồi.
"Cận Ngưỡng, anh thích tôi sao?"
"Đúng đúng, Nam Giai, em nguyện ý cho anh một cơ hội nữa không?"
Anh ta có vẻ rất hào hứng.
Dường như trước đây anh ta chưa bao giờ dùng giọng điệu phấn khích như vậy với tôi.
"Trước đó không phải anh đòi sống đòi chế.t yêu Giai Dĩnh của anh sao?"
"Sao lần này lại đá cô ta rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-tieu-hoa/2858471/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.