Chúc Dung Tịch Nguyệt nhanh chóng lột bỏ nam phục, bên trong nàng mặc một bộ đồ đơn giản màcác nữ hiệp hành tẩu giang hồ hay dùng, độc một màu trắng tinh. Hạ mìnhxuống sân điện Long Thần, thị vệ đã chạy đến:
- Ngươi là ai? Tại sao xông vào đây?
- Không còn thời gian, cho ta gặp Hoàng thượng của các ngươi! - Nàng giữ vẻ bình tĩnh, yêu cầu.
Một tên trong số chúng cất tiếng:
- Hoàng thượng trăm công nghìn việc, đâu rảnh rỗi mà gặp kẻ không rõlai lịch như ngươi?! Chưa kể, ngươi tự ý xông vào Hoàng cung đã là tộichết.
Nàng tỏ vẻ không hiểu, chống cằm:
- Ngươi nói thật lạ. Nhà của ta, sao ta lại không được vào chứ?
Ngay lúc đó, đội trưởng đội thị vệ, người đã từng gặp nàng vài lần, vội vàng chạy tới. Trông thấy nàng, gã quỳ xuống:
- Vi thần tham kiến Hoàng hậu nương nương.
Chúng thị vệ kinh ngạc muốn lồi con mắt. Đây là vị Hoàng hậu bí ẩn đó sao?
Chúc Dung Tịch Nguyệt nói:
- Ta tìm Hoàng thượng có việc gấp. Hắn ở trong điện phải không?
Đội trưởng đội thị vệ cung kính cúi người:
- Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, đúng vậy ạ! - Ông ta chưa kịp nói xong, nàng đã bước nhanh tới chỗ đó.
Bên trong điện...
Hoàng Phủ Dạ Mặc có chút tiều tụy, mệt mỏi ngồi trên long ỷ, nghe ýkiến của các đại thần, nhưng từ đầu đến cuối lại rất ít lên tiếng. Khẽquát cho những người ở dưới im lặng, rồi hắn xoa trán:
- Lời của trẫm, các ngươi khinh thường sao?
- Hoàng thượng, chúng thần không dám. Chúng thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nhi-nang-la-than-ho-menh-cua-tram/70223/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.