Trường An, Đông Cung.
Ngày hè chói chang, trầm lý phù dưa*, cung Thái Cực ở vùng đất trũng năm nay phá lệ ẩm ướt oi bức, bậc thềm trước hành lang đầy rêu loang lổ, trên nền gạch lát hoa văn Ma yết đọng một lớp hơi nước mỏng, phản xạ ánh sáng.
*ý nói uống nước lạnh ăn mận ăn dưa giải nhiệt.
Trong tiếng ve ồn ã, nội thị dẫn một thanh niên mặc quan bào xanh phong trần mệt mỏi xuyên qua hành lang quanh co, đi vào trước Thư các.
Đã có thái giám chờ trước cửa, nghe thấy tiếng bước chân, vẻ mặt tươi cười ra đón.
“Đỗ Xá nhân, Thái tử Điện hạ chờ đã lâu.”
Đỗ Tư Nam không hề liếc nhìn thái giám, nhẹ gật đầu, cất bước vào trong, thái độ ngạo mạn. Nụ cười trên mặt thái giám vẫn không đổi.
Hơn một năm qua, Đỗ Tư Nam vị sĩ tử Nam Sở xuất thân nghèo hèn này nhiều lần lập đại công, giữ vững Kim Thành, giết toàn bộ mật thám Bắc Nhung, đi sứ Nam Sở, Tây Thục, bằng miệng lưỡi ba tấc không nát và hiểu biết về triều đình các nước đã thúc đẩy Nam Sở lập minh ước với Đại Ngụy, giải mối lo sau này cho Đại Ngụy, do đó nhiều lần được Lý Đức triệu kiến. Mỗi lần triệu kiến y đều đối đáp trôi chảy, Long nhan cực kỳ vui mừng, nhiều lần đặc biệt đề bạt, y một bước lên mây, trong nháy mắt đã từ một thư sinh áo trắng bá vơ trở thành Trung Thư Xá nhân, tham gia biểu chương, phác thảo chiếu chỉ, nghiễm nhiên trở thành tâm phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443188/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.