Cao Xương ở khoảng giữa của con đường tơ lụa, thông suốt các hướng, liên thông bốn phía, phía Tây đến Yên Kỳ, Quy Tư, Sơ Siết, phía Đông đến Y Châu, xuyên qua sa mạc Mạc Hạ duyên thích tám trăm dặm hoang vu, là đến Ngọc Môn quan, đi tiếp về Đông, là Qua Châu, Sa Châu.
Trước mắt, Hà Tây nằm dưới khống chế của Bắc Nhung, đường đi cách trở trùng điệp, mua bán ở Cao Xương cũng suy yếu theo. Lúc trước, nơi đây có khách điếm, dịch quán xây san sát nhau dọc theo ốc đảo, người đông chen chúc, có dân buôn các nước, nhạc kỹ nữ kỹ người Hồ giỏi múa hát. Bây giờ, trên con đường giao thương rất hiếm thấy các đội lạc đà đến từ Trung Nguyên đi Tây Vực, đại đa số đội buôn đều xuất phát từ các vùng Cao Xương, Y Châu, trực tiếp đi về phía Tây.
Thời tiết dần lạnh, là lúc các thương đội bắt đầu xuất phát.
Để tránh tai mắt người Bắc Nhung, đoàn của Dao Anh ngụy trang thành đội buôn bán tơ lụa, mấy xe ngựa chứa đầy hàng hóa. Mớ hàng hóa này không chỉ dùng để che giấu thân phận mà sau khi đến Cao Xương sẽ trực tiếp bán ở đó, đổi lấy vàng bạc vừa vặn đút lót cho Vương công quý tộc Cao Xương.
Lão Tề đi theo Dao Anh, ông lưu lạc ngoại vực nhiều năm, biết nói tiếng Hồ mấy vùng, tin tức nhạy bén. Trên đường Dao Anh hỏi ông về giá cả hàng tơ lụa, châu báu ngọc thạch Cao Xương, ông từng làm quản sự, gì cũng biết một ít, trả lời rõ ràng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443187/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.