Thời tiết đã vào đầu hạ, trong ao sen mới nở, lá sen xanh rì.Trịnh Bích Ngọc đang ngồi trong bóng râm hóng mát, nghe thị nữ bẩm báo động tĩnh bên phủ công chúa, lông mày nhẹ chau: “Công chúa lại không muốn gả à?”Thị nữ gật đầu: “Thái tử điện hạ bắt người hầu bên người công chúa, nghiêm hình tra tấn ép hỏi họ đã giao dịch gì với bộ lạc Diệp Lỗ, tìm được kẻ khuyến khích công chúa lui tới với người Hồ, thì ra là trung bộc của trưởng công chúa Nghĩa Khánh. Gã giật dây lừa công chúa, châm ngòi bộ lạc Diệp Lỗ, khơi gợi chiến sự, rồi lợi dụng nghĩ cách cứu trưởng công chúa.”“Gã trung bộc nói, vốn là muốn trợ Phúc Khang công chúa đoạt vị trí Thái Tử Phi…”Thị nữ dừng lại.Trịnh Bích Ngọc bình tĩnh nói: “Nói tiếp đi.”Thị nữ dạ: “Gã nói muốn lợi dụng quan hệ giữa Phúc Khang công chúa và Thái tử điện hạ ảnh hưởng triều đình, nhưng vì Phúc Khang công chúa không còn dùng được, gã đành đi nước cờ hiểm, giật dây Phúc Khang công chúa kết minh với người Hồ lừa sẽ giúp cô ta phục quốc, chờ cô ta gả đi thảo nguyên rồi, Thái tử điện hạ chắc chắn sẽ phái binh đi cứu, gã liền có cơ hội đục nước béo cò.”“Công chúa biết được chân tướng, khóa trái nhốt mình trong phòng, cơm nước không ăn.”Đáy mắt Trịnh Bích Ngọc xẹt qua một tia trào phúng.Lúc thì nhất định phải gả, giờ biết mình bị lừa lại không muốn gả. Chuyện quan hệ ngoại giao đại sự, trong mắt cô ta chỉ như trò đùa à. Đáng tiếc quá, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443142/chuong-16.html