edit: Thủy Thanhbeta: Ý Như & Hàn Phong Tuyết
Xuống thuyền gỗ, sóng sông triền miên, nắng mai chiếu lên những đám mây đang nghỉtrên đỉnh núi. Qua ngàn núi vạn hang, vượt bao khe suối sâu, sóng dữcũng dần dần ngưng, chợt thấy mấy cành củi khô đang lênh đênh mặt nước.
Từng đợt sóng lớn cuồn cuộn vỗ bờ, thuyền của Ngưng Sương môn lướt trên thượngnguồn Long Giang trông giống như một phiến lá khô xuôi dòng nước màchảy. Gió rất to, mấy người chèo thuyền tựa như chẳng cần dùng bao nhiêu lực cũng có thể khiến con thuyền trôi vô cùng nhẹ nhàng về phía trước.Đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy dòng sông dài như đổ về chân trời, nơi ấymênh mông tựa hồ đang hòa vào làm một với sóng nước. Nhìn sang bên bờ là cảnh núi cùng mây, sương trắng quẩn quanh, thỉnh thoảng truyền tớitiếng kêu của vượn khỉ lẫn tiếng chim bay xẹt ngang bầu trời như ai oán.
Làn giómát lướt qua mặt, Huyền Sinh đứng ở trên khoang thuyền, vạt áo dài tựacánh buồm no gió mà tung bay, chỉ nhìn thấy thần thái hắn trang nghiêmtrấn tĩnh, dáng đứng lẻ loi, ánh mặt trời chiếu trên người nghiêngnghiêng đổ xuống. Hắn như đỉnh kim quang đạp gió rẽ sóng mà đi lên phíatrước, lại như vị tiên nhân có thể cưỡi lên mây mà bay bất cứ lúc nào.Mấy người chèo thuyền nhìn sang thấy non xanh nước biếc không ngừng lùivề phía sau thân ảnh của hắn, cảnh đẹp tựa như bức tranh phong cảnh nênđều bất giác nhìn ngây người.
Huyền Sinh đứng ở trên khoang nhìn về phía sau thuyền, từng đợt sóng đang cuộn trào như dòng lũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015155/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.