Huyền Sinhcó điểm bất đắc dĩ, rồi thoải mái lắc đầu một cái, quay đầu nhìn về phía lâu các mới vừa rồi vẫn còn tân nương chờ gả đi kia, hơi hơi nhíu mày,liền điểm mũi chân một cái, hướng cửa sổ cao nhất mà vút tới.
Phòngcủa Thiểu Hoa yên tĩnh, tỳ nữ bà mối không nằm thì ngồi ngủ thiếp đi.Ngay cả nha hoàn cải trang tân nương tử thế chỗ Thiểu Hoa ngồi ngay ngắn trên giường cũng cúi đầu ngáy khẽ. Huyền Sinh không biết phải làm sao,nhìn sang cây hương đã tàn, mới biết hóa ra nha đầu kia dùng mê hương.Ước chừng không đến nửa nén hương thì những người này sẽ tỉnh lại, vìvậy không thể không gia tăng cước bộ, nín thở hướng phía trong mà laovào.
Bêntrong vách tường bốn phía đều là ánh sáng lấp lánh từ những bức phù điêu làm bằng ngọc ngũ sắc rực rỡ trang trí trên tường. Nền nhà là đá xanhngọc bích khảm hoa, bên trái đặt một chiếc bàn dài lớn bằng đá cẩm thạch hoa lê, trên bàn có bày một bệ đỡ kiếm, vũ khí bên trên đã không còn từ lâu. Bên cạnh đặt bình sứ Thanh Hoa to chừng đấu rượu, cắm đầy hoa cẩmtú cầu trông như quả cầu thủy tinh, bên trên treo , là thơ của Lý Bạch:“Nhân phàn minh nguyệt bất khả đắc, nguyệt hành khước dữ nhân tương tùy”(*).
(*)Hai câu thơ nằm trong bài “Bả tửu vấn nguyệt”(Nâng chén rượu hỏi trăng).Bản dịch của Nguyễn Phước Hậu:
Trăng sáng nào ai vin đến được,
Ta đi trăng lại mãi theo nhau?
Huyền Sinhcũng chẳng nán lại lâu, nhìn lướt qua một cái, trong lòng thầm xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015140/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.