Bầu khôngquang đãng, ánh dương ấm áp, trên dòng sông như dải lụa trắng mềm ngănđôi thảo nguyên, có một chiếc thuyền buồm trắng lướt sóng gió mà đi.Trước mũi thuyền, một nam một nữ đứng sóng vai nhau, trầm mặc ngắm nhìnbiển nước mênh mông vô hạn trước mắt, bầu trời bao la xanh thẳm in trong đáy mắt họ, toát ra đầy khí thế và hy vọng.
“Huynh ragiang hồ chỉ vì hai thứ đồ này?”, thanh y thiếu nữ cất tiếng phá vỡ sựyên lặng, lấy ra một miếng ngọc bội, soi dưới ánh mặt trời, “Miếng ngọcbội này rất bình thường mà, chỉ có hơi tinh xảo một chút, đẹp một chútthôi”. Nàng chớp chớp mắt nhìn hắn, “Có lai lịch thế nào? Nói nghe chútcoi!”.
“Nàng thíchthì cứ cầm đi”, thiếu niên nhìn nàng, trong đôi mắt lạnh lùng có vẻ cưng chiều ấm áp, “Lai lịch ta không biết, chỉ là muốn đi quấy rối Kiếm Nhusơn trang thôi”.
“Ha ha? Chỉvì thế? Huyền Sinh, huynh thật biến thái quá!”. Song Tịnh liếc hắn mộtcái, không khách khí nhận ngọc bội, nghĩ nghĩ chốc lát, cánh tay đangđịnh cất đồ chợt ngừng. Nàng cười hì hì quay đầu qua: “Vật đính ước à?Ta nhận luôn nhé!”. Nàng vốn nói đùa, lại thấy nam tử trước mặt ngoảnhsang cười một tiếng, không khí xung quanh cũng theo đó mà ấm áp lên.
“Ừ”, Huyền Sinh cười, xoa xoa đầu nàng, trịnh trọng cam kết: “Là vật đính ước”.
“Hả?”.
Song Tịnhhóa đá ngay tại chỗ. Sau đó cổ, hai tai, ngay cả hai má cũng hồng lên.Nàng ấp úng, “Đây… Ta…”, ta chỉ nói đùa thôi! Mặc dù rất muốn nói vậy,nhưng lại sợ nghe được một câu “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015109/quyen-1-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.