*Buồm mây thẳng tiến vượt biển xanh: Nguyên tác là “Trựcquải vân phàm tế thương hải” – đây là một câu thơ trong bài thơ “Hành lộ nan” của nhà thơ Lý Bạch.
Tú lệ viễn sơn huyền hiểu nhật*.
*Tạm dịch: Núi xa tú lệ đón bình minh.
Trữ Đô bưng khay bạc bước lên bậc thang, vừa liếc mắt đã trông thấy một thân ảnh cao lớn màu xanh đứng ngoài cửa.
Huyền Sinh chắp tay sau lưng, đang ngửa đầu nhìn ánh sáng len qua kẽ lá rọixuống. Tia sáng như kim châm bắn ra rơi xuống người hắn, chiếu lên mặtđất một mảng ấm áp. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, lướt trên một góc áo bàocủa hắn, hương hoa bách hợp cùng cỏ xanh thoang thoảng xung quanh, manghơi thở mùa xuân.
“Cô gia, chào buổi sáng.” Trữ Đôcười híp mắt, đặt bình trà và bữa sáng lên bàn đá ở đình viện, bìnhthường như không mà rửa chén, sau đó vung tay, nước trong chén liền giội thẳng về phía Huyền Sinh.
Nhị thành chủ Bán NguyệtThành im lặng, nhẹ nhàng nghiêng người tránh được lời ”Chào buổi sáng”của Trữ Đô, hơi gật đầu xem như đáp lễ.
“Hừ” thấycông kích của mình không thành, Trữ Đô không vui quay đầu đi chỗ khác,hừ mạnh. Đáng ghét, cứ cho là đã thành thân cùng môn chủ rồi đi nữa,nàng còn chưa có tha thứ cho người này đâu. Nghĩ tới đây, đôi con ngươilúng liếng đảo quanh, đưa tay lấy ra một gói nhỏ, dốc cả vào chén tràcủa Huyền Sinh, sau đó xoay người cười híp mắt: “Cô gia, mời dùng trà.”
Nàng ta đang tự mình ngốc nghếch hay sao?
Huyền Sinh nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015076/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.