🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ta muốn… mượn tay quận chúa để báo thù.”



Nghe giọng điệu rất đỗi bình tĩnh như thể chắc chắn mọi chuyện sẽ thành công của y, Vương Nguyệt không khỏi bật cười. Nàng ngồi thẳng dậy, tràn đầy hứng thú nhìn hắn: “Trước ngồi xuống đi.”



Cảnh Nghi ngồi xuống cạnh nàng, nàng mới tiếp tục: “Không biết ngươi có thù oán gì với ai mà phải mượn tay ta để báo thù?” Mặc dù đã đoán trước được, nhưng Vương Nguyệt vẫn hỏi. Mục tiêu của Cảnh Nghi có gì khác ngoài phụ mẫu đã mất của hắn?



“Ta muốn nhờ quận chúa điều tra lại vụ án của một vị quan năm xưa.” Cảnh Nghi nói.



“Là ai? Từ thời tiên đế đã có vô vàn những gia đình quan lại bị hạch tội, có đúng có sai, nhưng ngươi phải nói rõ ra đã.” Vương Nguyệt cười nhạt. Oan án của Tiêu gia nàng biết, chỉ là lúc sắp điều tra được kẻ đứng sau thì lại bị phá ngang. Nàng chỉ biết, nó ít nhiều có liên quan tới Thẩm phủ.



“Là Tiêu đại tướng quân.” Cảnh Nghi nói, Vương Nguyệt lại càng muốn hỏi àuặn: “Vì sao? Ngươi có liên can gì với Tiêu phủ?”



“Ta… nợ Tiêu phủ một phần ân tình.”



Vương Nguyệt cười nhạt, đúng là chẳng có thành ý gì cả, đến sau cùng vẫn giấu nàng. Ân tình? Ân sinh thành sao? Nhưng hắn đề phòng cũng không sai, hắn cũng nên chừa lại một bí mật cho mình. Dẫu sau, đại công tử Tiêu Cảnh Nghi của Tiêu phủ vốn dĩ phải chết từ mười mấy năm trước rồi.



“Nếu là Tiêu phủ thì không phải không thể. Trước đây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luyen-lac-hoa/2963515/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nguyệt Luyến Lạc Hoa
Chương 11: Trêu chọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.