Bẵng đi vài hôm, Lý Thụy cũng không gửi ca cơ đến nữa. Cho đến ba ngày sau, một lá thư được đưa tới phủ quận chúa, mời nàng tới dự cung yến. Cung yến này vừa là cung yến trung thu, vừa là mừng nàng thắng trận. Nhưng cái khiến Vương Nguyệt cảm thấy khinh bỉ chính là hắn muốn nàng dẫn theo một nam sủng. Nguyên văn là: “Trẫm nghe nói con có sủng ái một kẻ trong phủ, chi bằng dẫn tới cho trẫm xem thế nào, nếu được thì cho hắn lên làm phu quân của con.”
Xạo ke! Rõ ràng là muốn bôi xấu nàng thêm một chút. Nhưng nàng vẫn muốn dẫn theo nam sủng, để xem thử hắn sẽ vẽ nên loại chuyện như thế nào.
Nhưng chọn ai đây?
“Nguyệt tỷ à, hay ta đi gọi Thẩm công tử đi. Muội thấy hắn là ổn nhất rồi đó, đi cùng cũng không làm mất mặt tỷ.” Cẩm Sắc nói. Vương Nguyệt liền nhìn nàng ấy bằng đôi mắt không mấy thiện cảm: “Muội không nhớ hắn ta vừa mới đuổi tỷ đó à? Nằm mơ rồi tỷ dẫn theo cùng!”
“Từ khi nào mà tỷ nhỏ nhen ghê vậy? Hay để muội bảo hắn đi xin lỗi tỷ nha?”
“Xí! Để người khác nhắc mới đi là ép buộc, chẳng có tí chân thành nào cả! Cứ mặc hắn, liên quan gì đến tỷ đâu?” Vương Nguyệt ném lá thư sang một bên. Tới chừng lên diện kiến long nhan cứ việc bịa vài lí do là xong, cùng lắm là bị quở trách một chút chứ hắn ta cũng sẽ chẳng làm ra trò gì lớn lao.
Mà nàng cũng không chỉ là không vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luyen-lac-hoa/2963507/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.