Ngày hôm sau, Vương Nguyệt tỉnh dậy trên giường với cái đầu đau ê ẩm. Hình như hôm qua cũng có hơi quá chén, cũng không nhớ rõ nàng đã đem những chuyện gì để nói với Cảnh Nghi rồi. Cơ mà chắc cũng không có đem chuyện gì lớn lao hệ trọng nói ra đâu, có chăng là đi trút bầu tâm sự một chút.
Nghe tiếng động, Cẩm Sắc mang nước vào cho nàng rửa mặt. Sau khi đã ăn sáng xong xuôi, Vương Nguyệt lại ngồi vào bàn xử lí công vụ thì có người muốn vào gặp.
“Lại là Cảnh Nghi à?” Nàng hỏi.
“Đúng mà cũng không đúng, có tận ba người đang muốn gặp tỷ.” Cẩm Sắc đáp lời, vẻ mặt vô cùng thích thú. Ban nãy vừa mở cửa trông thấy cả ba người họ, nàng ấy đã vô cùng sửng sốt. Cả ba người cùng tìm gặp nữ chủ thế này, chắc chắn sẽ có chuyện thú vị diễn ra.
“Hả? Cả ba á?” Hai người kia không phải nên an phận sao? Mò tới Thiên Luân các làm gì? “Cho vào hết đi.”
Ba người tiến vào hành lễ. Vương Nguyệt buông bút xuống, liếc nhìn ba người bọn họ. Cảnh Nghi vị thế cao nhất, ngồi ở bàn đầu tiên cạnh nàng. Hắn vẫn mặc y phục trắng toát như trích tiên, gương mặt bình tĩnh, vờ như không để ý tới xung quanh. Người ngồi cạnh hắn là Khương Đông Thành, thứ tử của phủ Thái y. Đông Thành mặc y phục màu xanh lam, vẻ mặt cũng điềm đạm nhưng đôi mắt cáo lại hơi xếch lên, làm hắn trông có vẻ hơi nguy hiểm và gian manh. Hắn còn cầm heo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luyen-lac-hoa/2963497/chuong-21.html