Đêm đó Hứa Nguyệt Lượng không ngủ sớm, may mà hôm sau là ngày nghỉ. 
Lâm Ỷ Miên không thích ăn uống chơi bời ở thành phố B, những lời đề nghị đưa cô đi chơi của Hứa Nguyệt Lượng đều bị cô từ chối. 
Hôm qua cô đã mua rất nhiều nguyên liệu, cho nên hôm nay không cần đi ra ngoài. Lâm Ỷ Miên cứ như vậy kéo Hứa Nguyệt Lượng ở nhà cả ngày. 
Cô cơ hồ dính ở trên người Hứa Nguyệt Lượng, trong không gian nhỏ, Hứa Nguyệt Lượng đi đâu thì cô đi đó. Đa số thời gian không có gì muốn làm, không có gì là muốn nói, cô chỉ thích xuất hiện trong phạm vi của Hứa Nguyệt Lượng, giơ tay liền có thể với tới. 
Như vậy, cô có thể nhìn Hứa Nguyệt Lượng mọi lúc, thưởng thức vẻ đẹp cùng đáng yêu của nàng từng phút từng giây. 
Nếu Hứa Nguyệt Lượng cần hỗ trợ, một cái chạm mắt hay chỉ một cái liếc mắt, cô cũng có thể kịp thời đáp ứng. 
Nàng thỏa mãn thì chính mình cũng vậy. 
Này làm Hứa Nguyệt Lượng đỏ mặt, ngượng ngùng, rối loạn nhịp tim cả ngày. 
Đôi khi nàng cảm thấy mình không nhịn nổi, muốn trốn tránh, kia cũng chính là lúc Lâm Ỷ Miên không nhịn nổi. 
Không thể trốn tránh, chỉ có thể càng ngày tiếp xúc càng sâu. 
Không ngừng thâm nhập, không ngừng giải phóng mọi cảm giác khát cầu của chính mình. 
Không ngừng lớn mật, không ngừng phá vỡ rụt rè, lại không ngừng tạo ra những cảnh tượng bình thường có nhiều ngượng ngùng. 
Cho đến khi màn đêm buông xuống. 
Chỉ ở trong nhà với Lâm Ỷ Miên ăn không ngồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933073/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.