Lúc diễn tập kết thúc thì đã mười hai giờ.
Mọi người kiệt sức hết hơi, nơi nơi đều tràn ngập không khí tinh bì lực tẫn, Hứa Nguyệt Lượng thay quần áo thường ngày, cẩn thận gấp quần áo biểu diễn, trông nàng tràn đầy tinh thần.
Lâm Ỷ Miên nhận lấy chiếc túi trong tay nàng, hỏi: "Còn mệt không?"
Hứa Nguyệt Lượng lắc đầu, chỉ cầm lấy chiếc túi nặng hơn trên tay Lâm Ỷ Miên: "Không mệt, mặc dù hôm nay làm rất nhiều việc, nhưng tôi rất cao hứng, không mệt chút nào."
Lâm Ỷ Miên cười, xoa xoa đầu nàng.
Hai người cùng nhau ra ngoài, miệng Hứa Nguyệt Lượng cũng không ngừng, an bài chuyện tiếp theo: "Khách sạn không xa, thuận tiện qua ngõ mua một ít đồ ăn tối, chúng ta mang về ăn sẽ thoải mái hơn. Khách sạn có một chuỗi siêu thị dưới khách sạn, nếu chị mệt thì về phòng trước, tôi sẽ đi mua..."
"Thời gian tập họp ngày mai là 1 giờ chiều, chúng ta lại đi tạo hình, cho nên có nhiều thời gian ngủ..."
"Bữa tiệc bắt đầu rất muộn, tôi xem tình hình hôm nay, nhất định là hơn mười hai giờ ngày mai, chúng ta đừng thức khuya đêm ngồi máy bay sẽ đỏ mắt, ở lại thêm một đêm."
"Ngày mốt..." Hứa Nguyệt Lượng dừng một chút, sau đó bước ra khỏi tòa nhà studio, nhìn màn đêm đen kịt bên ngoài, "Đêm nay trăng thật đẹp."
"Đúng vậy, thật đẹp." Lâm Ỷ Miên tiến thêm một bước để đối mặt với nàng, kéo khóa áo khoác lên trên cho nàng, "Có chút lạnh."
Hứa Nguyệt Lượng đối diện với ánh mắt của cô, vẻ mặt thanh lãnh của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933039/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.