Hứa Nguyệt Lượng chuẩn bị đồ ăn, Lâm Ỷ Miên thực hiện hành trình du lịch. 
Ít người, sạch sẽ, không bị công việc gián đoạn. 
Thực sự không khác gì chuẩn bị đi du lịch. 
Hứa Nguyệt Lượng nhìn cảnh tượng trước mắt luôn muốn khóc, nhưng nàng cảm thấy khóc là một chuyện mất hứng nên cố kìm lại. 
Cho nên một khuôn mặt, mày nhăn lại, khóe môi nỗ lực nhếch lên, biểu tình rối loạn. 
“Không nói.” nàng lắc đầu, “Tôi sẽ không nói nữa." 
Nói lời xin lỗi hai lần, bác sĩ Lâm đã hao tâm tốn sức chuẩn bị điều bất ngờ cho nàng, bù đắp cho tiếc nuối của nàng, Hứa Nguyệt Lượng nào dám nói nữa. 
Đây là điều tuyệt vời nhất mà đã lâu nàng mới có được. 
“Ngốc.” Lâm Ỷ Miên xoa đầu hỏi nàng: “Em xem chọn khu cắm trại này thế nào? Nếu em không thích, chúng ta có thể đổi hướng.” 
"Không không không, rất tốt!" Hứa Nguyệt Lượng dùng sức nói, "Rất rất tốt! Hoàn hảo! Hoàn hảo!" 
"Được rồi, tôi sẽ đi sắp xếp hoa cho trại của chúng ta. Em mang đồ ăn có sẵn đã mua ra." Lâm Ỷ Miên giao nhiệm vụ. 
Hứa Nguyệt Lượng: "Hiện tại tôi có thể đi làm cái gì đó chưa có sẵn! Chị thích ăn!" 
Lâm Ỷ Miên: "Không vội, mặt trời mới vội." 
Hứa Nguyệt Lượng nhìn sang, mặt trời tương đối vội. 
Mặt trời lặn nhanh quá, chỉ một lát nữa thôi là sẽ ngả về phía sau thành phố. 
Hứa Nguyệt Lượng vội vàng sắp xếp đồ ăn, bác sĩ Lâm yêu cầu rất nhiều đồ ăn và trái cây làm sẵn, lấy ra đồ làm xong. 
Hứa Nguyệt Lượng lần lượt mang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933028/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.