Một cái gì đặc biệt... có thể là cái gì? 
Hứa Nguyệt Lượng thường cảm ơn fans bằng nhiều chiêu trò, hát, nhảy, kể chuyện cười, thậm chí là học... tiếng lợn kêu. 
Đều rất đáng yêu. 
Nhưng vì vấn đề này rất quan trọng trong lòng Hứa Nguyệt Lượng, quấy rầy nàng suốt một tuần nay, lại chủ động đưa ra muốn đặc biệt một chút, nếu Lâm Ỷ Miên muốn đưa ra yêu cầu như thường, ngược lại là cô phụ tâm ý của Hứa Nguyệt Lượng. 
Nhất thời không có ý tưởng, cho nên Lâm Ỷ Miên trả lời: [Tôi nghĩ lại] 
Cũng không có vẻ gấp, giống như cô làm vậy chỉ để trao đổi cái gì đó với Hứa Nguyệt Lượng. 
Tin nhắn của Hứa Nguyệt Lượng nhanh chóng nhảy ra, lộ ra cổ hơi thở vui vẻ: 
- [Được] 
- [Cậu cứ nghĩ đi] 
- [Không giới hạn thời gian, khi nào cũng có thể] 
Lâm Ỷ Miên nhếch lên khóe môi cười cười, Hứa Nguyệt Lượng lại gửi một tin nhắn khác: [Vậy chuyện này đã nói xong, tôi sẽ không quấy rầy cậu nữa, mấy ngày nay thật sự quấy rầy rồi] 
Khóe môi nhếch lên của Lâm Ỷ Miên rũ xuống. 
Cô có thể yêu cầu Hứa Nguyệt Lượng vẫn luôn quấy rầy cô không? 
Đêm đó, cuối cùng Lâm Ỷ Miên cũng đăng nhập vào tài khoản, vào phòng live. 
Vừa vào, Hứa Nguyệt Lượng đã đứng dậy hành lễ chào đón cực kỳ khoa trương, nhiều động tác giống như ở trên sân khấu. 
"Hoan - nghênh - z - 9 - 2 - 5 - 6 - 5 - 6 - 1 - 1 -" 
Lâm Ỷ Miên: "Phụt." 
Nàng thực sự nhớ tên tài khoản không hề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/932998/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.