Gió tháng Mười se lạnh, nắng gắt cuối thu gào thét trong tán lá rụng như muốn xé nát chút hơi tàn của mùa hè còn sót lại.
Lý Lâm ngồi trên chiếc xe đạp, một chân chống xuống đất, người hơi cúi về phía trước, ngón tay cái không ngừng nghịch chuông xe.
Không biết nghịch bao lâu mới có một nam sinh từ trong cầu thang lững thững bước ra.
Chàng trai cao ráo, mặc chiếc áo thun trắng đơn giản, mái tóc rõ ràng là vừa mới gội xong còn chưa kịp sấy khô, trên cổ áo còn loang lổ một vệt nước sẫm màu.
Ánh mắt Lý Lâm dừng lại trên khuôn mặt trắng bệch của cậu, mỉm cười trêu chọc: "Cậu sao thế Giang Vọng, hôm nay dậy muộn vậy?"
Giang Vọng nhét vội điện thoại vào túi, không hề phản bác như thường lệ mà chỉ gật đầu có lệ giống như đang tâm trí không yên.
Lý Lâm đổi chân chống, nhận ra sự bất thường của Giang Vọng nghi ngờ hỏi: "Sao thế, bị cảm à?"
Bên cạnh cầu thang có chỗ đỗ xe đạp riêng, Giang Vọng đi đến mở khóa xe, không trả lời câu hỏi của Lý Lâm mà lại hỏi: "Hôm nay phải chuyển lớp à?"
"Cậu mới nhớ ra à? Tối qua tớ không nhắn tin cho cậu à, hôm nay dọn dẹp lớp học nên phải đến trường sớm." Lý Lâm lấy điện thoại ra xem giờ, đạp xe, "Phải nhanh lên thôi, giờ đi chắc chắn sẽ muộn."
Giang Vọng nhìn theo bóng lưng cậu, suy tư một lúc rồi cũng im lặng lên xe.
Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac/3499486/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.