Sau khi kết thúc nhận xét, Đường lão sư chậm rãi ngồi xuống, rót một tách trà từ ấm sứ trắng. Hơi trà bốc lên thoang thoảng, tạo thành một màn sương mỏng trước mặt ông, phản chiếu ánh mắt trầm lặng và sâu sắc. Ông nhấp một ngụm nhỏ, tay cầm tách trà thoáng run nhẹ, như thể cảm nhận từng giọt thời gian lặng lẽ trôi qua. Sau một lúc trầm ngâm, ông nhẹ nhàng đặt tách xuống, ánh mắt hướng về phía các đệ tử với nét hiền từ nhưng cũng đầy nghiêm nghị.
"Trò nào trò nấy đều đã tiến bộ nhiều," ông nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy nghiêm. "Hôm nay là buổi học cuối cùng của lớp chúng ta, và tất cả những gì ta có thể truyền dạy cho các trò cũng đã truyền dạy rồi. Từ hôm nay trở đi, con đường phía trước hoàn toàn phụ thuộc vào các trò. Mỗi người đã có đủ khả năng để nhận nhiệm vụ từ tông môn. Nhưng," ông dừng lại, giọng nói như nặng hơn, "trên con đường tu hành và hành tẩu giang hồ, mỗi bước đi đều cần sự cẩn trọng và khôn ngoan."
Ông nhìn từng đệ tử một, ánh mắt như xuyên thấu tâm tư của từng người, rồi tiếp tục nói: "Khi ra ngoài, các trò sẽ đối diện với muôn vàn thử thách, không chỉ là quái thú hay kẻ địch, mà còn có những cám dỗ và nguy hiểm vô hình. Có thể vì một giây phút lơ là, một chút thiếu suy nghĩ, các trò sẽ tự đưa mình vào chỗ hiểm nguy. Hãy nhớ, tu tiên không phải là con đường dễ dàng, và sai lầm đôi khi phải trả giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-hoa-nhien/3740253/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.