🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tóm lại Thiên Trọng Xuyên vẫn không biết được, rốt cuộc là ai bảo Phong Trản gọi như vậy, qua vài năm, chờ đến khi Phong Trản vừa được mười hai mười ba tuổi, tốt xấu là học xong nói chuyện, y chỉ gần gũi với mình Thiên Trọng Xuyên.

Thiên Trọng Xuyên bỏ ra rất nhiều sức lực, mới khiến cho Phong Trản không gọi mình là cha nữa, chính là xưng hô mới, Tửu Thiên nghe vào lại không thể nào tiếp thu được, Thiên Trọng Xuyên vậy mà để cho Phong Trản gọi hắn là phu quân, Phong Trản còn học thật mau.

“Thiên Trọng Xuyên.” Tửu Thiên ngồi đối diện hắn, nhìn Phong Trản dựa ở trong ngực Thiên Trọng Xuyên, do dự hỏi: “Ngươi có tính toán gì không?”

“Nuôi lớn y,” Thiên Trọng Xuyên lại để cho Phong Trản ngồi thẳng dậy, đưa tay sờ sờ đầu y, lại đút một miếng mứt quả cho Phong Trản: “Còn có thể có tính toán gì?”

“Ta chính là muốn hỏi ngươi một chút, ngươi không định đến nhà y…”

Thiên Trọng Xuyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn gã, sắc mặt âm trầm: “Ngươi có ý gì?”

“Ta không có ý gì a.” Tửu Thiên sợ hắn hiện tại nổi điên: “Dù sao cũng là con của người ta… đúng hay không?”

Sau khi Phong Trản chết, Thiên Trọng Xuyên cùng người nhà y nháo một trận tương đối khó coi, nhất là Phong Hà, nói với Thiên Trọng Xuyên rất nhiều lời khó nghe, giống như điên rồi bảo hắn hại chết đệ đệ mình, hận không thể khiến hắn không chết tử tế được...

Thiên Trọng Xuyên không phải người lòng dạ hẹp hòi, bị mắng vài câu không sao, huống hồ người nhà Phong Trản mắng hắn, cũng là hợp tình hợp lý, hắn còn sống, đã là nhà bọn họ nương tay rồi, hắn chỉ nhớ tới quan tâm của người nhà Phong Trản đối với Phong Trản năm đó, hắn sợ Phong Trản bị cướp đi.

“Con của người nào?” Thiên Trọng Xuyên lạnh như băng nói: “Ta ấp y từ trứng ra, ta nhìn y hóa hình, ta cho y ăn dỗ y ngủ chọc y cười, ta dưỡng y lúc y còn chưa lớn bằng bàn tay ta, làm sao lại trở thành con của người khác rồi?”

Hắn theo bản năng ôm chặt Phong Trản, Phong Trản không biết đã xảy ra chuyện gì, khẩn trương nhìn Tửu Thiên, Tửu Thiên hừ một tiếng: “Người ta cũng sẽ không cướp con của ngươi…”

Thiên Trọng Xuyên không nói lời nào, hắn nghiêm mặt, ấn đầu Phong Trản dựa vào ngực mình, duỗi tay sờ sờ khuôn mặt ấm áp của y, qua hồi lâu, Thiên Trọng Xuyên mới bình tĩnh lại.

“Ta đoạt cùng bọn họ, có thể sao?” Hắn duỗi tay sửa lại mái tóc dài của Phong Trản: “Hiện tại Phong Trản không hiểu chuyện, chờ y hiểu chuyện, nhớ tới chuyện lúc trước rồi, nếu như y muốn về, ta đương nhiên có thể dẫn y về.”

Phong Trản đột nhiên ngửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-cuu-mo-ly/1501724/chuong-19-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.