🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho dù thế nào, Phong Trản đối với Thiên Trọng Xuyên, là không thể nói ra bất kỳ ngôn ngữ ác ý gì, cũng không nhẫn tâm đành lòng làm ra việc thương tổn hắn, y chỉ là cảm thấy vô cùng khiếp sợ, vì vậy cố ý không nghĩ đến chán ghét của mình đối với ác quỷ lúc trước, y chính là rất khó để có thể liên hệ Thiên Trọng Xuyên với ác quỷ, những nụ hôn triền miên cùng ôm ấp ấm áp kia, Phong Trản không tin chúng đều đến từ một ác quỷ.

Chính là Thiên Trọng Xuyên không hề giải thích gì với y, hắn nhìn bộ dạng của Phong Trản, trong lòng cũng không dễ chịu, nhưng còn rất nhiều chuyện, hắn không thể để cho Phong Trản biết, những chuyện kia chính hắn đều không thể tha thứ, hắn không trông chờ Phong Trản có thể tha thứ hắn, trên thực tế, Phong Trản như vậy đã rất tốt rồi, tốt nằm ngoài dự kiến của hắn.

Thiên Trọng Xuyên đã có tính toán riêng, hắn phải đến Ác quỷ đạo một chuyến, cho dù là cứu người nhà của Phong Trản, hay là làm ra chấm dứt đối với Ma Trĩ Đa, hắn đều phải đi, Thiên Trọng Xuyên không đành lòng nhìn thấy Phong Trản khổ sở.

Phong Trản ăn một bữa sáng không yên lòng, ăn một bụng cháo ngọt, Thiên Trọng Xuyên lại không ăn gì, hắn để cho Phong Trản ngồi xuống, thử nắm tay y.

“Phong Trản,” Hắn thấp giọng: “Ngươi còn tin ta không?”

Phong Trản không hất tay hắn ra, y bối rối hỏi lại: “Cái gì?”

“Không có gì,” Thiên Trọng Xuyên rũ mắt: “Ngươi không cần lo lắng, người nhà của ngươi không có việc gì, bọn họ ở trong Ác quỷ đạo, bị Ma Trĩ Đa nhốt lại, ta sẽ cứu bọn họ ra.”

Phong Trản theo bản năng lắc đầu, chính là y hé miệng, rồi lại không nói ra được một lời, chỉ cảm thấy bàn tay được Thiên Trọng Xuyên nắm thật ấm áp, y nhịn không được nắm chặt một chút, qua hồi lâu, Phong Trản mới nói: “Ta cũng muốn đi, ta sẽ không gây thêm phiền toái cho ngươi, sau khi tìm được thanh kiếm kia mắt của ta liền thấy được rồi…”

“Ta dẫn ngươi đi, chúng ta quay lại miếu, ngươi chờ ta, chờ ta ở Đại Hùng Bảo Điện, nghe rõ không?” Thiên Trọng Xuyên nói: “Ngươi phải tin tưởng ta, nhất định sẽ dẫn bọn họ về, ta chỉ lừa ngươi môt chuyện, về sau sẽ không lừa ngươi nữa.”

Nước mắt của Phong Trản đã nhịn không được chảy xuống, trong nháy mắt y chỉ cảm thấy trong lòng thật đau xót, cái gì cũng không nói ra được, Thiên Trọng Xuyên nhìn bả vai có chút gầy yếu của y run rẩy, nhịn không được ôm y vào lòng, ôm chặt một chút, chỉ thoáng một cái liền

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-cuu-mo-ly/1501710/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.