Mặt trời đã gần như hoàn toàn khuất sau chân núi, chỉ còn chút ánh sáng nhàn nhạt bao quanh bầu không khí núi rừng tạo nên một cảm giác u ám lạ thường. Nơi núi non hoang sâu hẻo lánh, là hình bóng cô nàng yếu ớt đang từng bước chậm rãi, lê tấm thân mềm nhũn vốn đã kiệt sức mò mẫn khắp nơi tìm dấu vết mình đã để lại từ trước nhằm biết đường xuống núi.
- "Phải...nhanh lên mới được, tác dụng của thuốc không còn bao lâu nữa." Lý Nhuyễn ngước nhìn trời xác định giờ giấc.
Cô vội vội vàng vàng nhanh bước tiến về phía chân núi, đường xuống dốc đi dễ hơn khi lên nên cũng không cần phải dùng sức nhiều. Nhưng đường núi nào mà không có vật cản trở, đất đá ngổn ngang chỗ lồi chỗ lỏm. Chính vì không mất sức nhiều nên cô đi nhanh, tranh thủ thời gian và rồi không lường trước được đường đi phía dưới có một tảng đá không to không nhỏ. Cứ thế mà đi rồi lại vấp phải, cô mất thăng bằng ngã nhào xuống mặt đất, lăn lông lốc một cách không kiểm soát trên con dốc cao. Cũng may sao giữa đường có cái cây thông to, nó như đứng ở đấy sẵn từ trước, chặn cả thân mình đang rớt dốc của cô.
Tấm lưng đập thẳng vào thân cây, cơn đau lập tức hiệu nghiệm. Cô cảm giác được nỗi đau xương thịt mà thét một chữ "a" kéo dài thành tiếng. Vẻ mặt cô nhăn nhó, hai tay thì xoa lấy xoa để phần lưng phía sau. Xoa một lúc cho đỡ đau rồi cũng phải đứng dậy đi tiếp, thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-kim-thien-ha/3726470/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.