Lời này giống như lời xin tha, lại giống như tiếng rên rỉ của dục vọng chưa được thỏa mãn, khiến cho dục vọng của Tiết Thừa Viễn giây phút này cũng dâng trào mãnh liệt.
Tại sao mỗi lúc trên giường, Công Lương Phi Tuân lại có sức quyến rũ khiến y si mê đến vậy?
Tiết Thừa Viễn nhẹ nâng hai mông Công Lương Phi Tuân lên, khom gối quỳ trước mặt hắn, vắt hai chân hắn qua vai mình, như vậy dù có dùng lực cũng không làm ảnh hưởng đến vết thương cũ trên đùi hắn. Tiết Thừa Viễn một tay ôm chặt Công Lương Phi Tuân, một tay nâng đầu hắn lên.
“Giọng của ngươi… thật dễ nghe, Phi Tuân…” Tiết Thừa Viễn áp sát mặt hắn nói, hơi thở của hai người như hòa vào nhau.
“Ưm…” Bị Tiết Thừa Viễn vuốt ve, khắp người Công Lương Phi Tuân đều tê dại, ngâm nga đáp lại y.
“Ta thích giọng của ngươi.”
“Ừ…” Khóe môi Công Lương Phi Tuân nhếch cao, mắt nhắm chặt, gật gật đầu.
Có đôi khi, tình dục chính là cách khẳng định tình cảm chân thực nhất, từ thân nhiệt của đối phương và sự đồng điệu của hai linh hồn tìm kiếm sự thừa nhận và niềm tin tưởng.
Tiết Thừa Viễn có thể cẩn trọng với hắn như thế, làm Công Lương Phi Tuân tin tưởng y thích hắn, coi trọng cảm nhận của hắn.
“Ta cũng… thích giọng của ngươi…” Công Lương Phi Tuân nỉ non một tiếng, nhẹ cắn vành tai Tiết Thừa Viễn, rồi chuyển thành mút.
Hơi nóng quẩn quanh bên tai, bàn tay từ cần cổ Công Lương Phi Tuân của Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119371/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.