Bên ngoài là khung cảnh ồn ào, huyên náo khác hẳn trong bí cảnh rừng rậm mà y sinh sống mấy chục năm. Mọi thứ quá đỗi xa lạ với một người xuyên không như y.
Thương Cẩn cảm thấy bé con trong lòng hơi siết chặt y phục của hắn, Thương Cẩn sờ nhẹ đầu của bé con "Đừng lo lắng, họ không biết gì đâu".
Thương Cẩn đi tới nơi có cờ xí của Vân Bách tông, sư tôn hắn là Lương tông chủ đang ngồi với bốn vị trưởng lão. Các đồ đệ lịch luyện bí cảnh của Vân Bách tông dần tập trung lại.
Thương Cẩn đi tới trước tông chủ, sau đó thi lễ "Sư tôn".
Lương tông chủ nhìn đồ đệ yêu thích của mình, sau đó chú ý tới nhóc con trong lòng đồ đệ, hm, nguyên anh sơ kỳ?
Thương Cẩn nói "Sư tôn, đệ ấy là Nguyệt Hy, không có tông môn nên con muốn dẫn đệ ấy gia nhập vào Vân Bách tông".
Lương tông chủ nói "Ừm, tuổi trẻ tài cao, Nguyệt Hy đứng không?".
Thẩm Nguyệt Hy được đặt xuống, y thi lễ một cách lịch sự, giọng nói hài tử non nớt lại có hơi lạnh nhạt "Thẩm Nguyệt Hy, tham kiến tông chủ".
Lương tông chủ mỉm cười, đáng yêu thật đấy, lễ nghi có đủ, còn có một đoạn nhân quả với đồ đệ nhà mình, còn là nhân quả sư đồ, có lẽ đây là cơ duyên của Thương Cẩn.
Lương tông chủ nâng y dậy, sau đó nói "Từ hôm nay Thẩm Nguyệt Hy là môn đồ của Vân Bách thánh tông chúng ta, còn về sư tôn, sẽ do Nguyệt Hy tự chọn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-han/2789900/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.