Tư Không Vịnh Dạ cúi đầu trầm tư, tìm kiếm triều đại này trong trí nhớ của mình, lại phát hiện mình đối với Đại Hoa triều không có một chút ấn tượng.
“Đô thành của Đại Hoa triều là nơi nào, tiền triều của Đại Hoa là triều nào?” Tư Không Vịnh Dạ ngẩng đầu, hàn tinh hào quang trong đôi đồng tử như dòng nước thanh thiển, lộ ra gương mặt non nớt, giờ phút này lại có vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng cô độc.
“Đây ~~~” Xuân Hà có chút kinh ngạc nhìn y, biểu tình có chút mất tự nhiên, vẻ mặt của đứa trẻ trước mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như hàn băng, cả người toát ra khí chất có vẻ xa cách đạm mạc, trên gương mặt tinh xảo lại không có một chút biểu tình khờ dại của tiểu hài tử, ngược lại lộ ra một cái nhìn như thấu hết thế sự tang thương.
Xuân Hà tự nhiên kết luận khí chất lạnh lùng này là kết quả của hai năm bị ngược đãi, vì thế liền ôn hòa mở miệng nói: “Đô thành của Đại Hoa triều là Trường An. Tiền triều là Nguyên triều, năm đó những kẻ thống trị Nguyên triều tranh quyền đoạt lợi, liên tiếp cùng nước láng giềng khai chiến, làm cho dân chúng lầm than, tiếng dân chúng oán than vang vọng khắp nơi. Sau đó, phía nam ba năm gặp đại hạn, Hoàng Hà lại gặp phải trận hồng thủy trăm năm hiếm thấy, triều đình điều động nông dân cùng binh sĩ hơn mười vạn người khống chế lũ lụt Hoàng Hà, nhưng triều đình lại mấy năm liên tục chinh chiến làm cho quốc khố trống rỗng, nên gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/5733/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.