Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai người cứ dằn co như vậy không ngừng.
Ánh mắt Tư Không Vịnh Dạ càng ngày càng lạnh, Mã Nhược Phàm tuy rằng không nói thêm gì, cũng không dám đối diện với tầm mắt của y.
“Tứ điện hạ, thời gian qua lâu rồi, chúng ta nên nhanh chóng hồi cung đi.” Mắt thấy một nén nhang sắp trôi qua, Trần Tiến Trung vội vàng kéo ống tay áo Tư Không Vịnh Dạ mở miệng nói.
Tư Không Vịnh Dạ không để ý đến hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mã Nhược Phàm, lạnh lùng nói: “Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi rốt cuộc có đi cứu Thượng Quan Lưu Hiên hay không?” Ngữ khí thật hết sức sắc bén.
Mã Nhược Phàm quay đầu, thở dài một hơi, mặt trưng ra biểu tình hết cách: “Tứ điện hạ đừng làm khó dễ vi thần được không? Dù sao đây cũng là chính miệng Hoàng Thượng hạ lệnh, ta cũng chỉ là một thần tử hèn mọi, với việc này cũng bất lực.”
Tư Không Vịnh Dạ biết hắn nói có lý, tư tưởng tôn ti của người cổ đại bọn họ là quá mức thăm căn cố đế rồi, tuyệt đối sẽ không tùy tiện cãi lời đế vương.
Tư Không Vịnh Dạ hiểu hắn, nhưng không thể nào chấp nhận kết quả như vậy.
Thảm trạng của Thượng Quan Lưu Hiên là rõ ràng trước mắt, nhớ đến lúc trong lao, lúc nam nhân nói đến người gã thương yêu trên mặt có vẻ hạnh phúc mà bất đắc dĩ, Tư Không Vịnh Dạ không khỏi chua xót trong lòng.
Yêu vô tư đến cỡ nào rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897435/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.