“Khởi bẩm Hoàng Thượng, ngày hôm qua trong cung lại phát hiện thi thể hai cung nữ.” Mã Nhược Phàm quỳ một gối xuống, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng, sắc mặt dị thường khó coi.
Tư Không Viêm Lưu đứng trước cửa sổ đưa lưng về phía hắn, hai tay để sau lưng, nhìn bầu trời tối tăm bên ngoài cửa sổ, trầm mặc không nói.
Sau một lát, Tư Không Viêm Lưu mới mở miệng hỏi: “Tử trạng như thế nào?” Thanh âm bình thản, nghe không ra cảm xúc.
“Bẩm Hoàng Thượng, vẫn giống như những người chết đã phát hiện trước đây, chẳng qua giờ lại càng nghiêm trọng hơn.” Mã Nhược Phàm cố nén cảm giác ghê tởm, nhớ lại trường hợp lúc đó, mở miệng nói: “Hai cung nữ kia thi thể bị vỡ thành hàng trăm mảnh, giống như từ trong thân thể nổ tung ra, cả phòng đều là máu thịt cùng nội tạng, ngay cả mặt mũi cũng bị hủy cơ hồ không thể phân biệt, tứ chi rơi xung quanh trướng lớn đến cơ hồ chạm vào sẽ vỡ tung ra, quả thực là lớn hơn người bình thường mấy lần, làn da bị xanh cơ hồ trong suốt, hơn nữa hiện trường như trước không có dấu vết của bất kì kẻ nào.”
Mã Nhược Phàm quỳ xuống đất bất động, sắc mặt có chút tái nhợt, tử trạng hai cung nữ kia đến bây giờ thoáng hiện rõ ràng ở trước mặt hắn, tình trạng thi thể bị phá thành nhiều mảnh nhỏ, cùng với chung quanh trong không khí tràn ngập mùi tanh tưởi làm cho hắn hiện tại nhớ tới đến là muốn nôn mửa.
Tư Không Viêm Lưu nghe xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897383/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.