“Ngươi rốt cuộc muốn biết cái gì? Ta đã bị ngươi nhốt ở đây, ngươi vì cái gì còn không buông tha ta?” Hoàng hậu khàn giọng rít lên, lệ tuôn như suối.
Khác hẳn với Hoàng hậu đang điên cuồng, Tư Không Viêm Lưu thanh âm vẫn như trước bình tĩnh: “Ngươi đương nhiên biết, ta muốn biết cái gì mà.”
“Ha hả a, ta làm sao biết ngươi muốn biết cái gì? Ta cũng không phải thần tiên.” Hoàng hậu cười lạnh khóe miệng tràn ra một tia đắc ý, hàm ý châm chọc.
“Chớ chọc ta phát hỏa.” Tư Không Viêm Lưu thanh âm bắt đầu lạnh như băng.
“Ai nha, Hoàng Thượng đã phát hỏa, ta phải sợ nha!” ánh mắt Hoàng hậu càng thêm điên cuồng, hai năm nay nàng ở trong ngục giống như địa ngục, cũng sớm đã hận Tư Không Viêm Lưu thấu xương, giờ nàng thấy Tư Không Viêm Lưu bị nàng chọc giận phát hỏa, nội tâm vô cùng đắc ý, tràn ngập khoái cảm trả thù.
Dường như nếu không chọc giận hắn đến nổi trận lôi đình thì nàng sẽ không cam tâm, hoàng hậu tiếp tục mở miệng nói: “Ai nha, ta nói Hoàng Thượng vội vã như vậy tới tìm ta, chẳng lẽ là bởi vì con trai bảo bối của hoàng thượng đã xảy ra chuyện? Chẳng lẽ Hoàng Thượng cho rằng ta ở trong này còn có thể hãm hại hắn sao? Ai nha, mặt mũi của ta thật đúng là lớn a, nguyên lai Hoàng Thượng cảm nhận ta thần thông quảng đại như vậy a!”
Nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn, ánh lửa phiêu lay động làm nổi bật khuôn mặt nàng tái nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897372/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.