Tần Nguyệt thở gấp gáp, đôi mắt tràn đầy tình yêu nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ ửng của người đàn ông đang nằm trên người mình. Tần Dạ chậm rãi kề sát cơ thể anh với Tần Nguyệt, nhẹ nhàng dùng răng nhay nhay đầu vú màu nâu trước ngực Tần Nguyệt, vươn đầu lưỡi liếm láp, cho đến khi nơi đó cứng lên và chuyển thành màu đỏ cũng không dừng lại.
Tần Nguyệt vươn tay ôm lấy đầu Tần Dạ, muốn ngăn cản phương thức tấn công khiến cậu thấy thẹn thùng đó nhưng cậu không thể kéo anh ra. Người đàn ông vẫn cố chấp mà liếm mút nơi không thể chảy ra sữa như của phụ nữ, tiếng hút vang lên tạo thành thanh âm dâm mỹ mà ướt át, mỗi một cử động của anh đều khiêu khích cơ quan thần kinh căng thẳng muốn dứt ra của Tần Nguyệt.
“Anh, đừng… đừng liếm nữa…” Khóe mắt ửng đỏ, Tần Nguyệt mở to đôi mắt mù sương nói.
Anh khẽ mỉm cười với cậu, nụ cười đẹp đẽ đó khiến cậu bỗng chốc bị mất hồn, sau đó rời miệng đi xuống gặm cắn vùng eo tinh tế của cậu, để lại vết đỏ hồng trên đường cong hoàn mỹ, tiếp đó từ từ đi xuống xương hông khiêu gợi, vươn đầu lưỡi khẽ liếm, để lại một vết tích ẩm ướt.
“Anh…” Tần Nguyệt khàn khàn gọi, anh ngẩng đầu nồng nàn hôn lên đôi môi cậu.
Tần Nguyệt sít sao ôm gáy Tần Dạ, hai chiếc lưỡi đồng thời thâm nhập sâu vào khoang miệng đối phương, mơn trớn qua lại, liếm hút dây dưa, chòng ghẹo mút mát. Hai người dường như nghiện hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-da/2086292/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.