Nửa đêm Hoắc Thần mới quay trở về, ta quay người sang một bên giả vờ ngủ.
Chàng tay chân nhẹ nhàng trèo lên giường, ôm ta từ phía sau.
Khoảng cách giữa hai người bọn ta rõ ràng rất gần nhau, nhưng ta lại cảm thấy so với trước kia mọi thứ ở hiện tại đều khác xa.
Người mà ta luôn nghĩ về 7 năm trước cuối cùng cũng đã quay trở về bên ta, nhưng thứ tình yêu mãnh liệt của ta đối với chàng ấy dường như ngày càng mờ nhạt đi.
Ta không có cách nào toàn tâm toàn ý đối với chàng như trước, thậm chí có lúc nhìn thấy chàng ta còn không thể cười nổi, vì ngay tức khắc ta sẽ nghĩ đến Thẩm Dịch và con trai của nàng ta.
Dường như chàng đã nhận ra cái gì đó.Thời gian này chàng lúc nào cũng cẩn thận dè đặt trước mặt ta.
Cho dù Thẩm Dịch sai khiến Thôi Thúy tìm cớ để gọi chàng như thế nào đi chăng nữa, chàng đều không rời đi nữa.
Nhìn xem, cho dù chàng ấy không đến, mẹ con của Thẩm di nương vẫn sống tốt đó thôi.
Mỗi ngày từ hoàng cung trở về chàng đều mang cho ta mấy loại kẹo mứt mà ta thích.Lúc nhàn rỗi, buồn chán thì ta cùng với Cẩm Nguyệt ở bên trong Hoa Viên ngắm hoa và ăn điểm tâm.
Lại có một số người, ta đã cố ý không tìm nàng ta tính sổ nhưng nàng ta thì ngược lại cứ cố ý lảng vảng trước mặt ta.
Lúc Thẩm Dịch dẫn Hoắc Hoài Trân đến, ta và Cẩm Nguyệt chuẩn bị rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-chieu-lac-hoa/2992008/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.