Kiếp trước, con trai Thừa tướng cá cược làm tiểu tử nghèo tiếp cận ta.
Vì chuyện này hại hai đệ muội ta chết thảm, mà ta cũng bị bán vào thanh lâu, chịu đủ khổ cực.
Mặc dù thù đã báo, nhưng cũng mất mạng.
Lúc mở mắt, Bùi Tự lại một lần nữa té xỉu ở trước cửa nhà ta, bắt đầu ván cược của mình.
Đệ đên hỏi ta có muốn cứu hắn không.
Ta đóng cửa dứt khoát: "Tối nay, chuyển nhà!"
Thu dọn hành lý suốt đêm, định đưa đệ muội rời xa nơi thị phi này.
Lại không ngờ tới - -
Người ấy kia cũng trùng sinh.
***
Ta đã có một giấc mơ dài.
Mới vừa mở mắt, muội muội non nớt đã chạy đến bên giường, giọng có chút nghẹn ngào: "Tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng tỉnh rồi."
Vẻ mặt nó lo lắng, mắt cũng hơi đỏ, có vẻ là vừa khóc xong.
Ta đã đến địa phủ rồi sao?
Ta đưa tay nhẹ vỗ về gương mặt của A Nặc, nó thích chưng diện nhất, tuổi tuy còn nhỏ, nhưng đã thấy được nét khuynh thành, là mỹ nhân hiếm có.
Nếu thuận lợi, đợi đến cập kê nhất định có thể gả vào một gia đình tốt.
Nhưng nó lại bị người ta đẩy ngã chết.
Khuôn mặt xinh xắn bị đá bén nhọn cắt rách, máu tươi đầm đìa, trông thảm hại vô cùng.
Cho đến giây phút cuối cùng trước khi chết, nó vẫn gắng gượng muốn bò về phía ta.
Trong mắt chứa đầy sự lo lắng cho ta.
Nó nói: "Tỷ tỷ, chạy mau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an/3353452/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.