Vâng vâng dạ dạ bướcvào trong điện, nàng cúi đầu thật thấp không dám ngẩng lên nhìn hắn.Thoáng cái nàng liếc thấy cách mình mười bước có một đôi giày vải màutrắng, đúng là Mộ Dung Nguyệt rồi. Trong lòng Phiên Phiên đang thầm tính toán xem nên giải thích thế nào với hắn về chuyện nghe lén hay là cứliều chết mà không nhận lỗi thì nghe thấy tiếng Mộ Dung Nguyệt vang lên:
–Lại đây.
Cái gì? Nàng ngẩng đầu lên, bốn mắt chạm vào nhau và phát hiện một tia kinh diễm bắn ra từ mắt hắn. Từ trước tới nay hắn luôn cảm thấy Phiên Phiênrất đáng yêu, mặc dù không phải là đại mỹ nhân nhưng ít nhất cũng đượcxếp vào danh sách tiểu mỹ nữ nhưng không ngờ khi nàng trang điểm lên lại đẹp tới mức khiến người khác hoa mắt thế này. Một thân cung trang không hề che khuất khí chất thanh thuần của nàng, ngược lại khiến cho sựthanh thuần đó phảng phất sự trưởng thành. Hai khí chất ngây thơ vàthành thục cùng xuất hiện trên người Phiên Phiên nhưng không hề bấtđồng, đúng là một sự kết hợp tuyệt mỹ.
–Điếc sao? – thấy nàng chậm chạp bất động đứng đó, hắn có vẻ không kiên nhẫn quát.
Phiên Phiên đi lên, dừng lại cách Mộ Dung Nguyệt tầm ba bước chân thì độtnhiên hắn đi xuống túm lấy nàng kéo gần khoảng cách, hai người dường như dính sát vào nhau. Thấy khoảng cách quá gần gũi thì Phiên Phiên vội vãné về sau vài bước song lại bị Mộ Dung Nguyệt ôm chặt eo, một tay giữ cả người nàng còn một tay thì nâng cằm nàng lên buộc nàng phải đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an-phien-phien/2445333/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.